[HỒI KÍ] CẤP 3, ANH VÀ EM – Phần 2
31253 Lượt xem
31253 Lượt xem
Bầu không khí trở nên im ắng lạ thường, Thy thì nhìn tôi không chớp mắt. Có vài ánh mắt ngạc nhiên nhìn tôi, cũng có vài ánh mắt sợ hãi. Chắc ở đây chỉ tầm hơn mươi đứa con gái biết tôi là ai mà thôi, còn con hổ báo kia thì…
_Mày là ai?
Cái đệch! @@ con đó nó chẳng biết tôi, vậy mà nó nói chuyện như đúng rồi, đòi xử này xử nọ! Tôi đứng ngệch mặt ra nhìn con đó, nó vẫn cứ cơng cơng cái mặt lên nhìn tôi. Để xem nào, giờ đối diện mới có cơ hội mà nhìn kỹ được bản mặt của con nhỏ hổ báo kia. Dáng người cũng cao ráo, mặt nhìn cũng oke, tóc thì nhuộm loe hoe vài sợi tím =]] mu bàn tay xăm hình 1 ngôi sao, tai thì bấm 3 4 lỗ, cơ mà nội quy trường chỉ cho đeo 1 khuyên thôi nên nó không đeo hết =]] (trường tôi khó phải nói, vi phạm nội quy thì cứ lên văn phòng đoàn hoặc phòng chủ nhiệm trình diện suốt. Riêng tôi với thằng A được đặc cách lên thẳng phòng Hiệu Trưởng). Đám đông nữ sinh có vẻ e dè trước sự xuất hiện bất chợt của tôi, nhưng ngay khi nhỏ hổ báo kia nói, cả đám đều nhìn nói với ánh mắt pha chút sợ hãi (tôi cảm nhận là thế). Còn thằng Ken thì…
_Khục… haha! Méo thể tin được! -thằng Ken ôm bụng cười ngặt nghẽo.
_Mày cười gì thằng kia? -nhỏ đó hỏi.
Ơ lần này thì đến tôi cũng phải quỳ trước con nhỏ này. Thằng Ken ít ra cũng có tí máu mặt trong trường, vậy mà nhỏ này kêu thằng Ken là “thằng” luôn mới sợ.
_Thích thì cười, cấm à -thằng Ken lên tiếng đá đểu.
_ĐM biến đi chổ khác chơi nha, đừng để tao kêu anh hai tao lên quính chết mẹ hai thằng mày đấy!
_Ô hô em nói làm anh sợ quá, làm liền đi, anh nôn -thằng Ken cười đểu.
_Thôi, để tao mày! -tôi gạt nó ra, bước về phía nhỏ Thy. Thấy tôi con Thy nó gật đầu, rồi lùi về phía sau cho tôi có chổ đứng. Đứng đó, tôi mặt đối mặt với cô em “dễ thương” kia.
_Em có anh hai mạnh nhỉ, hèn chi lại dám đánh cả em gái của anh! -tôi cười khẩy.
_Ừ thì sao, đúng là tao đánh con nhỏ đó đấy -không hề nao núng, nhỏ đó chỉ tay về phía con Thy, rồi trừng mắt nói chuyện với tôi. Mặt cứ cơng cơng nhìn khó chịu ghê @@
_Ừ mạnh miệng đấy! Nhưng ít ra nói chuyện cần biết tôn trọng người lớn chút đấy. Cô em chỉ mới học 11, tôi lớn hơn cô hai tuổi đấy!
_ĐM lớn hơn thì ngon hả! Ra giang hồ đéo tính tuổi tác nhá!
_Oke oke em muốn xưng hô sao cũng tuỳ! Nhưng tại sao em đánh em gái anh? -tôi hỏi nhỏ đó.
_Tao thích đánh đó, được không! ĐM ngon lại gần anh Luân của tao xem!
_Thế hả? Thằng Luân là thằng nào? Kêu nó ra đây hộ anh cái! -tôi cười nhạt.
_Oke được thôi!
Nhỏ đó bấm số gọi, nói gì đó, rồi nhăn mặt cãi vã với ai trong dt. Tôi với thằng Ken thì đứng đó khoanh tay, chờ đợi kết quả.
_Anh Luân không tới đây được, có tao ở đây giải quyết được rồi! -nhỏ hổ báo nói.
_Vậy hả! Em cứ như chị đại của trường này ấy nhỉ, thế em chắc không biết anh đâu nhỉ?
_Mày là cc gì tao phải biết!
_Oke thôi! Xin được giới thiệu, anh tên N, là anh của Thy, là thằng mà em đòi kêu anh hai em xử đấy, oke chứ -tôi cười đểu.
Nhỏ đó im lặng, còn mấy đứa con gái đi cùng thì… quay mặt đi chổ khác, tự động dịch chuyển đi xa ra khỏi khu vực bên cạnh tôi@@ sao thế nhỉ?
_Mày là N à! Tưởng ai hoá ra cũng chỉ là 1 thằng học sinh -nó hừ nhạt.
_Oke! Anh chỉ là 1 thằng học sinh, nhưng đủ sức bứng hai anh em của em ra khỏi cái đất BT này đấy! -tôi lạnh lùng nói.
_Mày dám!
_Hừ đừng nói chuyện kiểu đó với tôi, cô đánh em tôi thì tôi nhất định bắt cô phải chịu lại những gì cô đã làm.
Vù! Bộp!
Nhỏ vung tay tính tán vào mặt tôi, nhưng tôi chụp tay nhỏ đó lại 1 cách dễ dàng. Ép nhỏ vào tường, tôi để nắm đấm bàn tay kề sát mặt nhỏ.
_Trước giờ thằng này chưa từng đánh con gái, đừng để lần này là ngoại lệ nhé! -tôi gằn giọng.
_Anh ơi tha cho bạn em đi!
_Anh ơi bỏ bạn em ra đi!
_Anh ơi!
Mấy nhỏ kia kéo tay tôi lại, năn nỉ này nọ. Oke thằng này không đánh con gái, nhưng sẽ có người khác thôi.
Tôi buông nhỏ đó ra, xốc xốc lại cổ áo rồi nói tiếp
_Có vay có trả, thằng anh hai của cô mạnh thì trưa nay ra khu AS. Còn cô tôi nói trước, đảm bảo cô phải bị đánh thì cô mới biết lớn nhỏ -tôi cười lạnh.
_Đánh cái cc này, ngon đánh tao xem!
_Ừ oke thôi. Hẹn cô trưa nay ra AS nhé, tôi là người lớn tôi không ỷ lớn hiếp nhỏ đâu oke.
_Sợ mày à! 11h rữi khu AS. Không ra làm chó nhé!
_Oke! Giờ thì cô có thời gian gọi anh hai với đàn em của nó lên rồi đấy -tôi cười với nhỏ, nghĩ lại thấy mình nói chuyện ảo thiệt, chỉ tại nó là con gái chứ không tôi bay vào xớt cho 1 bạt tai rồi, không biết lớn nhỏ ra sao!
_Đi tụi bây! -nhỏ đó kéo nguyên băng nhền nhện kia lóc cóc về lại dãy D của khối lớp 11. Còn tôi với thằng Ken ở lại thôi.
Học sinh các lớp túa ra hóng chuyện giờ cũng giải tán rồi, cơ mà cũng có mấy thằng đệ chạy qua hợp mặt với tôi. Đi giải quyết đánh nhau mà cứ như đi chơi ấy nhỉ?
_Chuyện này là sao Thy? -tôi hỏi nhỏ
_Là vầy nè anh, con đó tên Thuỳ Lan, ỷ mình có anh hai có số nên tự cho mình là chị đại của trường, đánh nhiều người rồi. Con đó thích thằng Luân cùng lớp, mà ngặt nỗi thằng Luân lại để ý nhỏ Thy này, nên con Lan ghen kéo qua đánh dằn mặt. -nhỏ bạn của Thy kể thay, nhìn cũng xinh phết nhỉ =]]
_Anh hai con đó là ai?
_Em không biết anh ơi! -đến lượt Thy lên tiếng, mắt hơi đỏ.
_Khóc lóc cái gì, sao không đánh lại nó?
_Nhỏ Thy bị đánh hội đồng bất ngờ anh ơi, nên không chịu được! -bạn Thy nói, à nhỏ này tên Tiên nhá.
_Ừ được rồi, để anh giải quyết!
_À bạn ơi cho mình xin số dt nha -thằng Ken nhào đầu vô nhỏ Tiên.
_Đậu phộng, mày lợi dụng thời cơ hả -tôi nghệch mặt nhìn thằng Ken.
_Hehe chứ sao! -nó đáp lại, tay vẫn chìa cái 1280 ra mà xin số phone của Tiên.
Nhìn Tiên tội ghê, bị ngay thằng khùng xin số phone =]] mặt cứ đỏ ửng lên thôi (méo hiểu sao thằng Ken cua được Tiên trong vòng 2 ngày nhỉ @@)
Tôi và thằng Ken lại đi trên hành lang dãy E, đang đi tôi hỏi nó
_Biết anh con hồi nảy là ai không?
_Là ai? -nó hỏi ngược lại tôi =]]
_Đậu! Tao không biết nên mới hỏi mày!
_Ớ anh không biết thì làm sao em biết!
_ĐMM nói chuyện với mày tao mệt quá -tôi bất lực trước thằng đệ cô hồn này.
Qua lớp 12A9, tôi nắm đầu thằng đệ năm rồi chơi chung ra hỏi luôn, vì thằng này giao thiệp cũng rộng, chắc nó cũng biết chút ít thông tin.
_Ê Long ra biểu coi! -tôi kêu nó.
_Ế đại ca đi đâu đây? -thấy tôi nó chạy ra, kéo theo cả đám con trai chơi chung năm rồi, hơn chục thằng.
_Tụi bây kéo ra thịt tao ha gì đông thế? -tôi nheo mắt hỏi.
_Làm gì có đại ca, mà đi đâu đây? -thằng Long nói
_Nhỏ em bị đánh, nên tao về giải quyết!
_Ai đánh? Đứa nào gan thế?
_Con Thuỳ Lan! Mày biết nó không?
_À con chị đại 11A3 ấy hả! Biết chứ! Nó nổi nhất trường mà.
_Ừ thế anh hai nó là ai?
_Thằng T cọp ấy! Mà có chi không anh?
_Xử nó chứ chi. -tôi đáp.
_Đù nay đích thân đại ca ra tay luôn, mà T cọp dạo này có số lắm ấy.
_T cọp…. A -tôi reo lên -nó là thằng nào thế? Tao đéo biết!
_Định mệnh đại ca troll à? -thằng Long xỉa xói.
_Đéo biết T cọp, tao không rành mấy thằng mới nổi.
_Ừ cũng có số, đụng nó coi chừng bị chém rã hình đấy -thằng Long cười đểu.
_Ngán nó sao? Có thằng Ken đỡ dùm rồi haha-tôi cười.
_Đệch! -thằnh Ken dài mặt nhìn tôi
_Kèo này lớn thế, có mày tham gia luôn à Ken?
_Tất nhiên -thằng Ken đáp.
_Thôi trưa ra AS đi, tao ra đó trước.
_Oke huynh!
Thằng Ken về lớp khi tiếng chuông báo hiệu hết giờ ra chơi vang lên, bỏ lại tôi bơ vơ 1 mình. Ra chào bác bảo vệ, rồi tôi về quán cafe ngồi nhâm nhi chờ thời gian trôi qua luôn.
Có vẻ trận đánh này lạ thật, tôi chẳng thấy căng thẳng, nao núng tí nào cả, tuy nhiên có người đụng vào nguyên tắt của tôi, thì nhất định tôi phải ra tay thôi.
Cầm dt lên, tôi mở danh bạ. Tay lướt nhanh trên các dãy số, rồi lại dừng ở 1 cái tên quen thuộc. Nhấn nút gọi, tôi lại chờ đợi cái giọng nói của 1 thời. Nhiều kỷ niệm ùa về trong phút chốc, cứ tưởng rằng chuyện chỉ mới vừa diễn ra ngày hôm qua…
_Alo -giọng em nhừa nhựa!
_Trời đất, còn ngủ à? -tôi hỏi
_Híc đang ngủ ngon thì bị anh phá giấc ngủ hà, sao nay lại có nhã hứng phone em thế?
_Em đang ở đâu?
_Trong trường đây anh!
_Èo, ngủ trong lớp luôn?
_Xời lo gì, có mấy thằng con trai che rồi mà!
_Ừ mà lát giúp dùm anh 1 việc nhé!
_Có kèo đánh nhau à? -em phán ngay, hiểu ý ghê ta ơi.
_Ừ đoán hay đấy! Lát tan học chạy lên AS nhé!
_Anh rước em đi, em không có xe!
_Ừ oke vậy lát cúp tiết 5 đi anh rước! -tôi dụ dỗ.
_Oke anh! Giờ xuống đi là vừa!
_Oke 5p tới.
Cúp học mà cứ như chuyện thường ấy nhỉ, vì trường của em dễ tính, muốn vào thì vào muốn ra thì ra thôi@@. Tôi phi xe xuống rước em luôn, 1 cô gái với kỷ niệm xưa cũ…
Gần 11h, tôi chạy xe xuống trường VTT rước 1 người có thể gọi là boss của tôi 1 thời. Thực ra cũng là 1 người bạn gái cũ thôi, tôi quen năm lớp 9 mà thôi.
Nhỏ này nhỏ hơn tôi 2 tuổi, nhưng lại rất hổ báo. Vì sao nào? Vì nhỏ học võ chung lớp với tôi mà, cũng đai đen rồi chứ đâu có ít. Ngày xưa mỗi khi đấu với em nó, mấy thằng con trai đều ăn đấm đá không thương tiếc @@
Có thể nói đây sẽ là đối thủ 1 mất 1 còn với Ái Nhi, trình độ của hai cô nàng sẽ có thể là ngang nhau cũng nên. Nhưng tôi chẳng dám kêu 2 người ra solo thử:)))
Chờ vài phút sau cú phone cho Linh, tôi đứng chờ đợi bên cổng trường, mãi cũng thấy em ra. Nhìn em trong tà áo dài trắng tinh khôi, thiệt tình cầm lòng không đặng mà. Chỉ không gặp em có 1 thời gian thôi mà cô bạn gái cũ ngày nào của tôi nay quá ư là dễ thương trong bộ áo dài. Nhìn nữ tính phết, khác hẳn với đồng phục quần tây áo sơmi trắng của cấp hai.
_Anh! – Thuỳ Linh chạy lại ôm lấy tôi.
_Hì nay nhìn nữ tính dễ thương quá ta -tôi bẹo má em.
_Hứ! Anh này đau em -em nhăn mặt lại, nhìn đáng yêu lắm cơ.
_Nay biết mặc áo dài rồi ta ơi, thành thiếu nữ rồi đây này! -tôi trêu em.
_Muốn ăn đấm không? Trêu hoài thế kia? -em dứ dứ nắm đấm vào mặt tôi.
_Á đùa chút thôi mà! Đi thôi em! -tôi nói.
Em cầm nón bảo hiểm đội lên, rồi nhảy lên xe tôi. Con gái con lứa gì mà bạo lực quá, chẳng biết sau này có lấy chồng được không đây =]]
Chạy lên khu AS vẫn còn khá sớm, tôi tấp xe vào 1 quán cafe gần đó luôn. Khu này khá là vắng, xung quanh toàn những ao sen thôi, bốn phía rộng thênh thang toàn lau sậy và hoa sen, đất lại rộng nên thích hợp làm địa điểm choảng nhau. Chẳng hiểu sao lại có 1 quán cafe nằm ở nơi vắng vẻ đến thế, chắc là để bán cho những người trong sớm gần đấy.
Tôi phone cho aC, ít ra cần tí lực lượng hù doạ mấy đứa đó ấy mà.
_Alo anh nghe đây N?
_Anh rảnh không?
_Đang rảnh, còn bên quán đây!
_Vậy kím vài thằng đệ chạy qua AS đi, có chút chuyện đây!
_Ủa mày về BT rồi à? Đụng chuyện với thằng nào thế?
_T cọp anh biết không?
_Thằng ất nào thế? Tao không rành mấy thằng lính lác này -aC phán.
_Đệch vậy ra đây đi anh.
_Ừ 10p tao qua tới đây.
Tắt máy, tôi quăng dt xuống bàn, đầu lại chìm vào suy nghĩ. Rốt cuộc thì thằng T cọp là thằng méo nào thế, tại sao ai cũng chẳng rành về thân phận của nó. Tôi chỉ vừa đi vài tháng thôi mà tình hình ở BT tôi cứ như 1 thằng mù thông tin thế này@@
_Em biết T cọp là ai không?
_Không biết! -Linh đáp, tay vân vê đuôi tóc dài óng mượt của mình.
_Èo sao chẳng mấy ai biết lai lịch của nó thế này! -tôi ngã người ra ghế, thở dài chán nản
_Mà đụng chuyện với thằng đó à anh?
_Ừ.
_Vậy kêu em chi, mình anh xử nó được rồi? -em ngu ngơ nhìn tôi.
_Con nhỏ em thằng đó đánh em gái của anh, nên anh muốn em xử dùm anh ấy mà! -tôi đáp.
_Ra là vậy! Mà em nhớ anh đâu có em gái? Hay lại là bạn gái cũ đây? -em nheo mắt hỏi tôi.
_Bậy! Con nuôi của mẹ anh đấy! Nhận nuôi năm anh học 11.
_À thì ra là vậy -em gật gù.
_Nay cho em toàn quyền xử con đó đấy!
_Oke thôi. Lâu quá không có kèo đánh, ngứa tay quá! Mà có trả ơn gì không đấy? -em cười đểu.
_Rồi rồi em muốn gì nào?
_1 chầu nhậu! Oke -em phán, lại nhậu.
_Oke luôn.
_Rồi, anh hứa rồi nhé, đừng bùng đấy nha -em cười đểu.
_Oke không bùng đâu hehe.
Tán dóc 1 hồi cũng tới giờ hẹn, thằng Ken chở nhỏ Tiên đến, còn Thy chạy sau lưng (cái thằng Ken sao nó làm quen với gái nhanh thế kia trời@@)
_Hey đại ca em đến đây! -vừa thấy tôi trong quán thằng Ken đã tấp vào.
Vừa thấy Linh, thằng Ken giật mình nhảy vọt về phía sau, nhìn tôi với ánh mắt hoảng loạn @@
_Thằng kia! Phản xạ nhanh thế mày? -tôi nheo mắt hỏi nó, Thuỳ Linh thì nhìn thằng Ken cười đểu, kì này chết thằng em tôi rồi.
_Ấy sao có Linh ở đây nữa -thằng Ken hỏi tôi, mặt nó nghệch ra nhìn hài dễ sợ.
_Sao lại không? -Linh cười lạnh hỏi nó.
_Ấy đâu có gì đâu nào -thằng Ken cười xoà với Linh.
_Coi chừng đó -Linh cầm vỏ chai sting chỉ vào mặt cu cậu.
_Thôi bớt đùa đi! Đại tỉ đến rồi kìa! -tôi hất mặt ra phía ngoài đường.
Bên ngoài 1 thằng trẩu đầu đỏ chạy chiếc dream độ pô kéo ầm ĩ cà đoạn đường, cát bụi bay mù mịt, chở sau lưng nó là chị đại Thuỳ Lan =]] chắc là hai anh em nó đây mà.
Thấy lực lượng của nó đông phết nhở, hơn chục thằng tống ba trên 3 xe máy cùi bắp, có xe chở theo 1 bao hàng nửa chứ, định thanh toán thằng N này à?
Đám thằng Long cũng ra tham gia, phi xe vào quán ngồi bàn sau lưng tôi luôn. Thấy tụi tôi, con Lan chỉ tay rồi hai anh em nó kéo theo cả lũ vào. Cũng có khá nhiều học sinh hiếu kỳ đi theo xem, chắc là bạn con Lan đây mà.
Thằng trẩu đá cái ghế đang chặn trước mặt nó, rồi kéo ghế ra ngồi đối mặt với tôi luôn. Nhìn cũng cứng cựa lắm đây. Bên cạnh tôi, Linh đã lấy hai tà áo dài cột lại, mặt không tí cảm xúc, xem ra có chuyện hay rồi đây!
_Nghe nói mày đòi đánh em gái của tao hả? -thằng trẩu T cọp đó lên tiếng.
_Ừ đúng vậy! Tao muốn em gái mày solo với nhỏ này -tôi chỉ tay qua Linh -chứ không phải là kéo bầy lũ ra mà đánh em tao.
_ĐM mày là cc gì mà nói tao phải nghe hả? Tin mày đéo có đường về nhà không?
Tôi nhìn nó mỉm cười, nhìn sang con Lan thì thấy nó cơng mặt lên nhìn tôi đầy thách thức. Nhìn sau lưng nó thì thấy mấy thằng đệ của nó giờ đây đã tay xách nách mang mấy cây mã tự chế, với vài cây tuýp sắt ra rồi.
Nghe tiếng pô xì po xa xa (xe aC chạy là xì po nhé, ngày xưa là 1 team xì po 7 chiếc, giờ còn 6 chiếc -lý do thì ai cũng biết cả rồi) tôi cũng chắc mẩm được ai đang đến rồi.
Nhìn thằng T cọp, tôi vẫn bình tĩnh… tâm sự với nó.
_Nói chuyện dễ nghe chút đi! Nghe em mày nói mày cũng ghê lắm hả?
_Dễ nghe cái ĐMM! ĐM mày chán thở rồi à?
_Ừ thế đấy! Để tao xem coi mày mạnh đến đâu!
Tôi hất cái bàn nhựa lên (cafe ở quê vẫn còn xài bàn nhựa cứng này khá nhiều nhé, chưa phát triển như ở thành phố hoặc thị trấn đâu) đạp 1 phát vào giữa mặt bàn, thẳng vào mặt của thằng T cọp. 1 hit lủng cả bàn =]]
Chẳng nói chẳng rằng, Linh đứng dậy chụp cái ghế nhựa úp thẳng vào đầu con Lan, thằng Ken với thằng Long cần ghế sắt (hai loại ghế, 1 ghế nhựa, 1 ghế khung sắt chăng dây) ném thẳng vào đám đệ thằng T cọp, rồi phi vào chiến luôn.
_ĐM mày thằng chó! -thằng T cọp ôm mặt lòm còm bò dậy, rút dao găm lận lưng ta chơi tôi.
Này thì dao, nó vừa đâm tới, tôi đã sút văng dao đi rồi (tuyệt chiêu nhất thế -1 đòn thủ, tấn công cùng lúc nhé). Nó nhào tới đánh tôi, nhưg toàn đấm đá hụt, có cái trúng mà cứ như phủi bụi cho tôi vậy.
Chụp tay nó, tôi bẻ ngoặc về phía sau, lên gối vào mặt nó. Ấy vậy mà nó cũng chì, dính 1 đòn vào mặt đến phụt cả máu mà vẫn còn hăng máu chụp cái ly táng tôi. May mà né kịp chứ không lủng sọ mất =.=
Nó cầm cái ly quơ loạn xạ, tôi thì rút cây baton ra luôn, vũ thẳng vào cái ly, bể nát ngay trong tay nó. Rồi tôi phang lui cho 2 nhát vào đùi, vào nhượng khớp gối, T cọp quỳ hẳn ra sàn. Cứ thế, tôi đạp thẳng chân vào mặt nó luôn@@ thằng đó dính trọn đòn bay người té như phim, còn lộn hẳn 1 vòng nữa chứ, nhưng vẫn còn đủ tỉnh lấy tay che mặt lại.
Bên cạnh tôi, Linh đang tán tới tấp vào mặt con Lan, rồi lại đấm vào bụng, đá vào hông, vào lưnf nữa chứ… cứ nghĩ 1 tay nắm tóc kéo đầu lên, 1 tay đấm huỳnh huỵch vào bụng thế kia thì cả tôi chịu cũng không thấu nói chi @@
1 thằng trẩu nhào tới chổ Linh, chẳng nề hà gì, Linh buông con Lan ra, xoay người đá đòn số 4 (ai học Taekwondo sẽ biết đòn này) thẳng vào bụng của thằng đang lao tới, rồi tặng thêm 1 cú đá thẳng vào mang tai thằng đó khi nó đang gập người xuống sau khi dính đòn đá vào bụng.
Đến lúc này aC cũng đến nơi, nhưng chẳng còn gì nữa rồi. Thằng Long với thằng Ken chia nhau ra, cùng với đám bạn của thằng Long đã luộc sạch hết đám trẩu đi cùng mất rồi@@
Tôi bước về phía thằng T cọp, nó hoảng sợ nhìn tôi, quỳ gối hẳn trên sàn mà van xin.
_Dạ anh ơi em biết lỗi rỗi, anh làm ơn tha cho em, tha cho em em đi anh!
_Ủa sao thế? Lúc nãy mày mạnh miệng lắm mà? Sao giờ lại xin tao -tôi cười nhạt.
_Dạ em có mắt như mù, em không biết anh là ai nên lỡ mạo phạm, anh tha cho em!
_ĐM em mày đánh em tao mà kêu tao tha à?
Tôi tức giận đá vào bụng nó mấy sút cho hả dạ.
Nó ôm bụng lại, nhưng cũng gượng quỳ lại mà xin tôi.
_Em xin anh, tha cho tụi em đi.
Bỏ thằng T cọp quỳ ở đó, aC tặng nó thêm 1 cái bợp tai nữa kia mà =]] tôi bước lại chổ con Lan đang nằm khóc dưới sàn.
_Sao khóc thế em? Lúc sáng đánh em anh hay lắm mà? Nói chuyện lớn giọng lắm mà em?
_…
_Nói cho cô em biết nhé! Lần này là cảnh cáo! Sau này tốt nhất biết thân biết phận đi nhé, đừng có dại mà đụng đến em gái của thằng N này 1 lần nào nữa nhé! Nếu không cái kết của cô em chẳng nhẹ nhàng như thế này đâu!
Rồi tôi kéo cả bọn ra về, bỏ aC lại tâm sự với thằng T cọp, nghe đâu xin nó hết cái răng thì phải. =]]
Thế mà có chịu về đâu, tôi kéo cả lũ ra quán trà sữa ngồi hóng mát luôn, sẵn tâm sự với Linh tí ấy mà!…
Sóng này vừa qua, sóng kia ập đến!
Dưới cái nắng gay gắt nhưng không nóng lắm, vì nơi đây có khá nhiều cây xanh to lớn che mát khắp mọi cung đường. 6 đứa nhoi nhoi kéo nhau vào trà sửa KN quậy cho đã lát rồi về nhà sau, sẵn dịp tôi nối lại tình xưa, à không hàn huyên tâm sự với Linh ấy mà. Cũng đã khá lâu rồi tôi mới nhìn thấy nụ cười tươi như hoa của em, đôi lúc nó dường như khiến trái tim tôi lệch nhịp trong giây lát. Và cũng lâu rồi, tôi mới thấy người con gái cứng rắn kia ra tay đánh nhau với người khác… Ở nơi đây em cũng khá nổi, với cái thành tích bất hảo của nhóm bạn em, chứ em thì tôi chưa nghe thấy, chỉ nghe thấy toàn những lời tốt đẹp dành cho người con gái này mà thôi, tại vì sao? Tại vì em khá là dễ thương, tinh nghịch, tính cách vui vẻ, dễ chịu, lại là 1 người tốt nên ai cũng thương, ai cũng quý em. Nhưng! Ngoài tôi ra chắc hiếm mà có ai biết được tính em mê chơi, mê quậy đến nhường nào:)))
Có thể nói, trong số những người bạn gái cũ của tôi, duy chỉ có duy nhất mình em là người kì lạ nhất, cũng là người mà có thể khiến tôi nghe lời nhất bằng biện pháp bạo lực. Hic quen nhau có mấy tháng mà ăn đập cứ như cơm bữa vậy =.= bình thường thì em rất là hiền dịu, luôn vâng vâng dạ dạ khi nói chuyện với tôi. Nhưng khi làm sai ý em thì tôi tự xác định rồi nhé, cứ bị hành hạ tra tấn mãi mà thôi. Những người con gái khác chỉ ngắt nhéo là cùng, riêng Thùy Linh thì khác, em chỉ biết nhào vào nắm đầu tôi vật xuống =]] rồi quính tôi thôi @@
Lần cuối cùng tôi thấy Linh đánh nhau, cũng là lúc tôi rời BT lên thành phố HCM tiếp tục sự nghiệp học tập, đó là 1 ngày tôi đi chia tay với lớp võ. Vừa ra khỏi lớp võ, Linh đã nắm đầu tôi đi theo luôn, tưởng đi ăn nhậu chia tay, ai ngờ đi xem nhỏ đánh nhau với người ta @@
_Đi đâu ấy! -tôi kéo em lại.
_Đi ra đây với em lát đi nha anh, nha nha! -em trưng khuôn mặt tròn vo đáng yêu của mình ra làm nũng, tuy em bạo lực tếh ấy, nhưng đôi lúc làm nũng rất đáng yêu, dễ thương lắm. Nếu như không phải vì cách biệt tuổi tac cùng với không hợp tính cách, có lẽ đến hiện tại tôi vẫn còn quen nhỏ, và tất nhiên sẽ không có những người con gái kia xuất hiện trong đời của tôi. Đúng là do duyên số sắp đặt tất cả mà.
Ra khu Chợ C, khu này là khu dân cư, mà đất vẫn còn hoang vắng lắm, nên thường chỉ dành cho đua xe hoặc là đánh nhau mà thôi, và lần này thì đánh nhau. Tôi chẳng tham gia, vì là chuyện của con gái mà. Nhưng tôi đã lầm, khi thấy Linh nắm đầu hai thằng con trai khác mà đánh @@ 1 chấp 2 chẳng ngán tí nào cả, nghỉ sao Linh cầm cục gạch thẻ mà táng vào đầu từng thằng, với lí do là hai thằng đó suýt chút nữa hại đời nhỏ bạn thân của em. Hạng như tụi này sống chỉ tổ chật đất, 1 thằng tính ăn mảnh con gấu của mình, chẳng hiểu nó còn phải là con người không mà còn rủ thằng bạn qua hưởng soáy =]] tôi cũng nóng máu, tính vào đánh bồi cho tụi nó lắm, nhưng mà nhìn lại thì thấy hai thằng đó thân tàn ma dại mất rồi. Còn Linh thì nhìn tôi cười khì khì, lấy áo khoác mà hai thằng đó làm rơi ra chùi vết máu trên tay luôn mới ghê cơ chứ. Sợ em thật!
Trở lại với thời điểm hiện tại!
Tôi gọi nước, thằng Ken thì ngồi tâm sự gì đó với thằng Long nhỏ, nói chung hai thằng này cũng quen biết nhau từ năm lớp 10 lận, chỉ có tôi năm 12 về mới chơi chung với tụi nó thôi. Nói chung thì trình độ cả hai thằng ku kia cũng oke lắm, thằng Ken có thể solo ngang tôi, nhưng thằng Long thì thua xa lắc xa lơ, chẳng có cơ hội nào đánh được một trong hai thằng tôi đâu. Lúc này thì Tiên, Thy cùng với Linh đang làm quen với nhau, Thy biết Linh, nhưng chẳng thân mấy, vì cả hai đứa học khác trường, chỉ biết nhau trong lớp võ với trong những cuộc đi chơi cùng tôi mà thôi.
_Này thằng Luân là thằng nào thế Thy? -tôi hỏi con Thy, vì tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ cái thằng cờ hó tên Luân nào đó.
_Em không biết anh ba ơi, em còn chưa thấy mặt nó nữa -Thy lắc đầu nguầy nguậy.
_Èo thế nó là ai ta?
_Em biết nó nè đại ca. Thằng đó học chung lớp với con Thùy Lan lúc nãy ý, nghe đâu cũng đẹp trai lắm cơ -thằng Long nhỏ lên tiếng.
_Rành dữ mậy, biết nó đẹp trai luôn? -tôi đá đểu
_Chứ sao, em mà! -nó vênh mặt lên tự cao.
_Cứ không phải mày bị gay, thấy nó đẹp trai nên mày chú ý à? -tôi cà khịa nó
_Đậu!
_Mà mày hẹn nó ra được không? -tôi hỏi nó
_Chi anh? Tính cưa nó à, nó chỉ thích con gái thôi, không thích mấy thằng gay như đại ca đâu -thằng Long troll ngược lại tto6i.
_Định mệnh mày! Hàng đó tao cóc thèm nhá! Tao muốn nói chuyện với nó -tôi nói
_Oke thôi, để lat1 về em xin số rồi hẹn nó ra giúp đại ca!
_Ừ vậy đi, tối nhé ku!
Thằng Long uống vội ly trà sữa cho có lệ, rồi xin khiếu ra về sớm luôn, nghe đâu chiều lớp nó học thể dục thì phải, nên nó phải về sớm chuẩn bị đi học ấy mà. Vậy là chỉ còn lại tôi, thằng Ken thì đang qua cù cưa với nhỏ Tiên mất rồi, nhìn ngứa mắt VKL luôn vậy =.= chẳng lẽ phone cho mấy nhỏ xuống đây dằn mặt thằng cô hồn trước mặt tôi hay sao ta. Dẹp nó sang 1 bên, tôi quay sang tâm sự với Linh luôn, thà nói chuyện tâm tình với Linh còn hơn nhìn cảnh thằng đệ đang cưa gái trước mặt mình, nhìn ngứa mắt =]] chẳng lẽ tôi bỏ Linh mà nhảy qua tán luôn nhỏ Tiên hay sao ta. Đùa vậy thôi chứ mấy nhỏ kia mà biết chắc lột da tôi mất =.=
_Dạo này học hành sao rồi? Học kiểu gì mà anh dt lại ngủ trong lớp ấy? -tôi hỏi em
_Thì buồn ngủ nên ngủ thôi! -em hồn nhiên đáp.
_Sao giáo viên không bắt ta? -tôi ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ.
_Bắt cái đầu anh í, toàn trù ẻo không hà -em lườm
_Haha
Ngồi tâm sự thêm lát nữa, cũng hơn 12h trưa rồi, cả bọn lại kéo nhau đi ăn bánh tráng trộn, trái cây tô,… quất cho nó căng bụng rồi mới chuyển hướng quay về nhà. Lần này thì vẫn tôi chở Linh, thằng Ken chở Tiên và Thy thì chạy xe 1 mình, thẳng hướng về lại mái ấm gia đình thân yêu. Chiều nay chẳng hiểu sao thằng Ken lại có nhã hứng sang nhà tôi chơi nữa, chắc tại nhỏ Tiên qua đây chơi ấy mà =] đúng là thằng đệ dại gái.
Đang đi trên đường, còn tầm hơn 200m nữa thì tới nhà, bất chợt nhỏ Thy vượt xe lên kêu tôi, chuyện gì ây?
_Anh ba!
_Gì ấy? -tôi hỏi
_Chúc anh may mắn! -nó cười mỉm rồi chạy biến đi luôn, con gái con lứa gì chạy xe hổ báo thật. Nhưng mà… nó vừa nói cái gì thế nhỉ? Sao tự dưng lại chúc tôi may mắn? Tôi ngờ ngợ đăm chiêu suy nghĩ, riêng Linh thì chẳng hiểu sao lại vòng tay ôm lấy bụng tôi. Cũng thích thật, lâu lâu lại được bạn gái cũ ôm kia mà, nhưng cũng tại cái này nên tôi mới chết đây =.= híc híc.
Kêu thằng Ken đi mua vài chai nước ngọt về uống, nên tôi chở Linh chạy về trước, còn nó thì chở Tiên quay đầu xe lại tiệm tạp hóa ở đầu đường mua nước. Còn con Thy thì chắc nó về tới nhà mất rồi @@ Tôi vẫn cứ chạy xe tàn tàn về nhà, không lo gì trước sự hiện diện của cô nàng đang ngồi sau lưng tôi nhé, vì gia đình tôi ai chẳng biết Linh, em cùng xóm với tôi, nhưng hơi xa tí, được cái ngày trước khi quen tôi thì em hay lên nhà tôi chơi ấy mà.
Nhưng có lẽ hôm nay là 1 ngày sai lầm chăng, khi mà sung sướng 1 phút (được ôm) thì lại chịu khổ cả ngày =]] tới trước cửa nhà, tôi dừng xe lại bấm chuông. Chờ ít phút thì cũng có tiếng dép loạt soạt đi ra, tôi thì lại đúng lúc đang hớn hở trò chuyện với Linh, ngay lúc đang ngồi trên xe ôm em nữa chứ (tôi vòng tay qua ôm Linh nhé =.=). Nhưng mà suýt chút nữa tôi chết đứng khi khoảnh khắc cánh cổng được mở ra, 1 người con gái đang khoanh tay nhìn tôi đầy thách thức, và đôi mắt có hằn tia máu đỏ trong đó…
_Hay ha, hạnh phúc ghê ha! -Quyên cất giọng nói.
Linh không nói gì, chỉ nhìn Quyên rồi lại nhìn tôi nhíu mày lại. Quyên bước thẳng vào trong nhà, bỏ lại tôi đứng ngơ ngác dưới cái nắng gắt của buổi trưa về chiều. Thấy mẹ rồi….-tôi thoáng nghĩ thầm.
Linh nhảy xuống xe, cười đểu tôi rồi bước trước vào trong, nhưng vẫn chờ tôi vào cùng. Tôi như 1 cái xác không hồn, dắt xe vào, rồi đóng cổng luôn, sao Quyên lại ở đây nhĩ, mà lại còn thấy tôi ôm Linh nữa mới chết. Kiểu này thì hết giải thích cmn luôn rồi đây. Haizz thôi thì tùy cơ ứng biến vậy. Nhưng có vẻ Linh muốn chơi xỏ tôi hay sao ấy, khi vào nhà em còn khoác tay tôi nữa chứ@@ dính kèo bị gày hàng luôn, nhưng mà…
Trước mắt tôi giờ đây không chỉ có mẹ tôi đang ngồi xem tivi, bên cạnh mẹ tôi lúc này đây là Thy, Quyên……. và Yến, My, Minh Ngọc, và có cả Ái Nhi @@ cái gì thế này, bộ đại hội võ lâm hay sao mà tập trung ở nhà tôi đông thế kia, lại còn đủ mặt các hung thần xinh đẹp kia nữa chứ. Tất cả đều đang hướng mắt về phía cửa, tức là nơi tôi và Linh đang bước vào. Cơ mà nhìn mặt mấy cô nàng đều lạ lạ sao ấy, chỉ nhìn tôi cười đểu mà thôi. Riêng Linh thì….
Linh chạy tới ôm mẹ tôi, vì ngày xưa nhỏ cũng là con dâu của mẹ tôi mà =]] chẳng hiểu sao hể tôi dẫn người con gái nào về nhà thì y như rằng ba mẹ tôi đều nhận người đó làm con dâu, cứ như sợ tôi bị ế lắm không bằng vậy. Thấy Linh ôm mẹ tôi cười vui vẻ, mặt của mấy cô nàng kia có chút giãn ra, chỉ riêng Quyên vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén, cứ như thể muốn nói: “tí nữa mày chết với bà” luôn vậy. Hic tự dưng tôi lại cảm thấy lạnh sống lưng, có lẽ nào…
_Mẹ! Con nhớ mẹ quá! -Linh ôm lấy mẹ tôi khóc nức nở, nhưng trên môi lại nở nụ cười hạnh phúc.
_Cái con này! Mày đi đâu mà mất biệt luôn thế con, lâu lắm rồi không lên đây chơi với ba mẹ! -mẹ tôi trách, cốc nhẹ vào trán của em.
_Ái da đau! Tại con đi học chứ bộ -Linh ôm trán nũng nịu với mẹ tôi.
_Làm biếng thì nói đại đi, đổ thừa -tôi chêm vào
_Hứ muốn chết không? -em dứ nắm đấm đe dọa tôi, gì chứ ở nhà này thì em có quyền đánh tôi, và người ra sắc lệnh đó chính là mẹ tôi. Hic chẳng biết ai mới là con của mẹ đây@@
Nhìn sang mấy nhỏ kia, tôi mới chợt nhớ rằng vẫn còn sự hiện diện của 5 người con gái khác ở đây, và cả 5 người này đều rơi vào vòng xoáy rắc rối về chuyện tình cảm của tôi, à phải loại trừ My ra chứ, nhưng dù sao thì My vẫn là 1 người luôn cùng mấy nhỏ kia tra tấn tôi kia mà. Lúc này mấy nhỏ đó đang nhìn chầm chầm vào tôi, chẳng hiểu sao lại nhìn tôi ghê vậy nữa, làm tôi căng thẳng phết.
Lúc này thì thằng Ken cũng chạy về tới, nhỏ Thy chạy ra mở cổng cho thằng Ken chạy xe vào luôn.
_Con chào cả nhà! -thằng Ken vừa xuống xe nó đã lớn tiếng chào hỏi rồi, nhưng nó quên mất chưa kịp quan sát được tình hình lúc này.
Tất cả mấy nhỏ đều nhìn nó đăm đăm, khiến thằng nhỏ suýt chút đứng hình khi nhìn xung quanh qua 1 lượt. Và cái tính khùng khùng ngày nào cũa nó cũng đến lúc bộc phát trở lại, suýt chút nữa làm tôi té ngã trước cái giọng nói bựa bựa điên điên của thằng khùng ấy @@
_Ớ! Xin lỗi hình như đi lộn nhà rồi – nó nói xong đi ngược trở ra ngoài.
_Thằng kia mày bị khùng à? Muốn chết không hả? Tin mày không còn cái răng húp cháo luôn không? -vâng, chính là em là người đã lên tiếng, cô gái mang tên Thùy Linh kia đã níu chân thằng Ken lại, thực chất là cảnh báo thằng em tôi không được đi tiếp dù chỉ 1 bước chân, nếu không thì nó xác định ngay tức khắc @@
_Ấy Linh xinh gái, bình tĩnh đi nào! Không nhầm không nhầm! -thằng Ken cười xòa nhầm mục đích giảm tội của nó xuống trước Linh =]] cái thằng coi vậy mà nhát, chứ như tôi thì… à à chắc tôi cũng như nó thôi =.=
Thấy tôi, thằng Ken lại khều khều tay tôi, hỏi nhỏ
_Ai đây?
_Mày nghĩ là ai? -tôi gằn nhỏ giọng lại nói cho nó.
_Chẳng lẽ lại là… -nó ngờ ngợ
_Ừ mày nhớ đúng rồi đấy. -tôi thở dài ngao ngán.
_Nhưng sao lại đông đủ thế kia? Xuống làm dâu à?
_Mày thích thì tự đi mà hỏi, làm sao mà tao biết được -tôi sút nó, đạp 1 phát bay thẳng tới chổ của Linh đang ngồi luôn. Tội nghiệp thằng bé, dính ngay con sư tử, nó ngoạm cho 1 phát luôn @@
_Áaaaa! -thằng Ken hét lên đầy thỏa mãn ~.~
_Hừ cho chừa! Coi chừng chị nhá! – Linh buông tay thằng Ken ra nói.
Thế là xong 1 thằng, giờ còn tôi thôi. Thằng Ken thì nó gật đầu chào mấy nhỏ xong, tự biết thân biết phận ôm cánh tay với dấu răng đều và đẹp kia cùng với Tiên phi thẳng vào bếp làm nước uống luôn… CCò tôi thì giả ngu, bắt đầu cuộc chơi thôi =]]
_Ơ hôm nay là ngày gì sao mà đông đủ thế này, gom xuống đây hết làm chi thế? -tôi hỏi
_Ờ thì… tại ai kia nhỉ? Ai mà quăng balo cho tôi chẳng nói chẳng rằng chạy biến đi? -My đáp
_Đi chẳng nói trước 1 tiếng! -MNgọc vùng vằn, nói xong bỏ đi thẳng lên lầu luôn.
_Ừ ai kia giỏi rồi! Thấy vui lắm kia mà! Hừ -Quyên nói, rồi kéo Thy đi vào bếp luôn.
_Chết chắc!-Yến lên tiếng, rồi cũng trung thành nhìn vào màn hình TV, chẳng đoái hoài gì đến khuôn mặt đang chảy dài ra như trái dưa leo của tôi đây.
-Ớ!!!
_Ú ớ gì? -Linh nheo mắt hỏi
_Mày lên phòng tắm rửa đi N, mấy đứa con dâu tao chờ mày từ trưa đến giờ đấy! -mẹ tôi nói.
Haizz kiểu này thì chết chắc tôi luôn rồi, tôi cũng lò dò bước lên lầu luôn, mặc cho mấy nhỏ làm gì thì làm. Riêng Linh thì giờ đang ngồi nói chuyện cùng với mẹ tôi, còn Ái Nhi thì… chỉ nhìn tôi lắc đầu mà thôi, mặt lạnh lùng hơn hẳn mấy nhỏ kia.
Sự xuất hiện của Ái Nhi làm tôi thắc mắc, vì trước giờ nhỏ luôn đối nghịch với mấy người con gái kia mà, sao nay lại thay đổi mà đi chung vớ nhau, lại cùng vì mục đích là tìm tôi nữa chứ? Bộ tôi mắc nợ mấy nhỏ này hay sao ta?
Miễn cưỡng dẹp cái suy nghĩ đó qua 1 bên, tôi bỏ lên phòng, nhốt mình vào phòng tắm luôn. Cần phải tỉnh táo để đối mặt trước mọi chuyện sắp sửa diễn ra kia, tôi không biết chắc là sẽ ra sao, nhưng đủ đoán rằng số phận tôi sắp được lên hương thôi, kiểu này lại được lên chổ cao ngồi, ngắm gà khỏa thân kèm theo hít mùi nhang trầm thơm nức mũi thôi =.=
Nhưng suy nghĩ vẫn chỉ là suy nghĩ, vì mội chuyện có vẻ diễn ra tốt đẹp hơn tôi tưởng, nhưng dù sao thì bầm dập vẫn sẽ là bầm dập…
Đứng thay đồ trước gương, tôi cố gắng hết mức suy nghĩ, diễn ra cái cảnh tương lai tốt đẹp cho cuộc đời của tôi mai sau. Liệu rằng tôi có thể yêu và cưới cùng một lúc hết tất cả những người con gái kia hay không? Nếu may mắn được thì cuộc sống của tôi như thế nào nhỉ? Là sung sướng khi có được nhiều vợ hầu hạ, hay lại bị hành hạ dã man không thương tiếc, nai lưng ra làm để phục vụ cho mấy người vợ xinh xắn, dễ thương kia cơ chứ =.= Chắc nghiêng về phương án hai nhiều hơn rồi…
Qươ cái áo thun tròng vào cổ, tôi mở cửa nhà tắm, lắc lắc cái đầu cho cái mái tóc của tôi vào nếp, nhưng mà… tôi cũng vào tròng. Một màn đêm tối tăm nhanh chóng bao phủ lấy tầm nhìn của tôi, một cái gì đó to lớn, phủ kín cả thân người tôi từ đầu đến chân (cái tấm chăn nhé). Chỉ trong giây lát, chưa đầy 2s nữa, tôi đã bị ai đó đạp ngã xuống sàn, và…
_Chết này!
_Đánh nhau này!
_Hổ báo này!
_Ôm gái này!
_Chết đi!
Hằng hà sa số những cú đá bùm bụp vào người tôi, hết đá thì đạp, hết đạp thì đứng lên người tôi mà nhún @@ bao nhiêu đồ ăn trong bụng tôi nó cứ xốc xốc suýt chút nữa thi nhào trào ra ngoài hết rồi. Đánh chán chê bọn lạ mặt kia mới thả tôi ra, lúc này thì tôi thân tàn ma dại mất rồi, chỉ biết nằm co ro như 1 con cún trước cửa phòng tắm mà thôi. Hé đôi mắt ra nhìn, trong tầm nhìn hi hí lúc này của tôi là 4 bà la sát đang hầm hầm rực lửa trong ánh mắt, tay chân thì đỏ ửng lên do đánh tôi mà ra (da trắng quá, va chạm mạnh mạnh tí là đổi màu hết thôi).
_Hic hic sao đánh anh? -tôi hỏi
_Tự suy nghĩ đi hén -Quyên nhìn tôi đầy thách thức.
_Hừ bị vậy là nhẹ rồi, ở đó còn than à? -MNgọc cau mày
_Ngon lắm!
_Ăn được tui không mà biết tui ngon -tôi lầm bầm
_Còn trả treo nữa hả, muốn bị đập nữa không? -My cầm cái gối phang tôi.
Đỡ khổ, tôi chụp cái gối kê đầu nằm dưới sàn luôn, mặc cho mấy nhỏ đang săm soi dò xét cái phòng của tôi. Phù! May mà phòng tôi chẳng chứa hàng cấm, duy chỉ có hai con dao bỏ dưới tấm nệm mà thôi@@ dưới gầm giường thì 1 thùng hàng, ngày xưa mua về chưa có dịp xài, còn bỏ xó ở đó.
Nhưng sao mà chỉ mới có 4 người thế kia, còn hai cô nàng kia đâu rồi nhỉ? Tôi đảo mắt mà chẳng thấy hai nhân ảnh mang tên Thùy Linh với Ái Nhi đang hiện diện ở đâu cả. Nằm hồi cũng chán, tôi cầm cái gối ném lại lên giường, cơ mà lại trúng Quyên, và…
_Ê thằng kia kím chuyện hả mày! -Quyên gào lên
Đậu, ẻm kêu tôi bằng thằng luôn kìa. Nhưng mà chỉ sao cái tiếng hét kinh người đó, 3 nhỏ còn lại cũng nhìn tôi bằng cặp mắt xác thủ. Yến từ từ tiến bước đến gần tôi, cười mỉm, cả My cũng vậy, và rồi tới lượt hai người kia. 4 đứa tụi nó đang bao vậy tôi lại, nói chính xác hơn là tôi đang nằm trên sàn nhà, và xung quanh tôi là 4 con cọp cái đúng nghĩa =]]
_Sao sao lại gom xuống đây hết thế -tôi lấp bấp hỏi
_À thấy ai kia có vẻ nhàn rỗi quá ấy mà -Quyên mỉm cười, nháy mắt với tôi, nhưng nụ cười kia không mang nghĩa là vui vẻ đâu nhỉ, nó mang hàm ý cứ như rằng: “kì này mày chết với bà” vậy@@
_Nằm dưới đất lạnh lắm anh, lên giường nằm nhé!- Yến nói
_Đúng đó, muốn gì tụi em chiều -My lên tiếng.
_Hả! Thiệt à? -tôi ngạc nhiên, gì mà mấy nhỏ thay đổi 180 độ thế kia, trừ Quyên ra mấy nhỏ kia nhìn tôi cười vui vẻ lắm, đâu có vẻ gì là gây nguy hại cho tôi đâu, ấy vậy tôi cũng bớt lo lắng được phần nào. Nhưng tôi cũng thoáng ngạc nhiên trước lời ngỏ “muốn gì tụi em chiều” của My lắm, là sao ta???
_Tất nhiên rồi! -My nháy mắt.
_Đúng đó anh!
_Được được, để anh lên giường hehe! -tôi cười
_Khỏi đi anh, để tụi em cho! -Quyên cất tiếng ngắt lời
_Là sao? -tôi ngạc nhiên
_Là thế này đây!
Mấy nhỏ chi nhau ra, hai đứa nắm tay, hai đứa nắm chân tôi, nhấc bổng tôi lên khỏi mặt sàn, lại còn đung đưa qua lại nữa chứ (hic tại tôi ốm quá, có 55kg thôi, nên nhẹ tênh so với sức lực của 4 nhỏ, nhấc cái là tôi đã rời xa cái sàn yêu dấu kia tận mấy tấc luôn rồi)
_Ế ế tính làm gì vậy hả? -cảm thấy có điều gì đó bất thưởng, tôi hét toáng lên trong vô vọng
_Là vầy nè… Một!… Hai!… Ba! -mấy nhỏ vừa đung đưa tôi vừa đếm.
Vừa dứt tiếng đếm, mấy nhỏ đồng loạt buông tay ra. Tôi theo quán tính bay thẳng lên không trung, vẻ 1 đường cong parabol hoàn hảo đáp thẳng xuống nệm, may mà tấm nệm khá dầy nên tôi chẳng lo lắng gì mấy, nhưng mà…
Khi tôi chưa kịp định hình lại vị trí cảu mình, 4 bóng đen đã bay vù vù trước mắt tôi, trong nổi sợ hãi khôn nguôi, 4 bóng đen đã đáp đúng đích đến, hạ cánh hẳn trên người tôi.
_Yahhhhôi giơ tay
_HỰ! -tôi rống lên 1 tiếng lớn ngay sau khi 4 con heo no tròn kia hạ cánh trên người tôi, suýt chút nữa tắt thở luôn vậy.
Đã thế, chúng vừa lăn ra hai bên giường, thì ngay lập tức đã cầm gối trên giường phang tôi tới tấp, đứa nào không gối thì dùng tay chơi luôn, haizz kiếp giang hồ dao kiếm đổ máu tôi không sợ, chỉ sợ mỗi mấy nhỏ này hợp tác lại tra tấn tôi mà thôi hic. Chẳng biết tại sao nay mấy nhỏ lại hành hạ tôi đến thế, đánh đấm cứ thẳng tay mà thôi hic, chẳng còn tình cảm như mọi khi nữa. Chắc tại có sự xuất hiện của Linh nên mấy nhỏ này mới bộc phát lên đến thế, vì ngày xưa chẳng phải mấy nhỏ đã từng nói nếu tôi léng phéng với ai ngoài mấy nhỏ ra thì nên coi chừng hay sao =]] giờ nghĩ lại mới thấm. Khổ rồi đây, chẳng hiểu sao tôi lại phải chịu cảnh bị áp bức bởi 4 nhỏ này tại ngay nhà của tôi cơ chứ? Nhưng có cho vàng tôi cũng không dám vùng dậy đấu tranh, khi mà nhà tôi ai chẳng ngã về phe mấy nhỏ cơ chứ, ngay cả mẹ tôi cũng đã ban kim bài miễn tử cho mấy nhỏ rồi, giờ tôi mà đánh 1 trong số họ, thì ngay lập tức tôi có 1 vé vi vu khắp đầu làng xó chợ =]] nên tôi đâu có dại, chỉ biết căm nín nằm chịu trận mà thôi.
_Chuyện gì mà vui thế? -Linh mở cửa phòng tôi bước vào, sau lưng em là Ái Nhi đang tò mò nhìn vào, chẳng biết hai người đi đâu nảy giờ nhỉ, à còn thằng Ken với Thy, Tiên nữa, chắc là còn đang ở dưới nhà đây mà.
_Linh ơi, help me -tôi giơ tay cầu cứu em.
_Ế sao thế anh, em thấy vui mà? -Linh che tay lên miệng cười.
_Cứu hự! Cứu anh đi! -thấy tôi cầu cứu, mấy nhỏ có vẻ nóng máu hơn hẳn, sẵn sàng xuống tay mạnh hơn nữa, chẳng biết là ai đấm 1 phát vào mắt tôi nữa, suýt chút nữa bầm tím con mắt luôn vậy@@
_Mấy chị buông ảnh ra đi – Linh lên tiếng, phù cứu viện của tôi đã hiển linh kịp thời rồi đây, nhưng…
Mấy nhỏ nghe lời Linh, buông tôi ra, quay lại hừ nhạt với tôi rồi cũng rời khỏi giường, tuy nhiên vẫn còn đứng quanh quẩn bên cạnh cái giường của tôi thôi. Linh chậm chậm bước về phía tôi, mang lại ánh sáng với hào quang chói lóa, kéo tôi từ địa ngục về lại với thiên đường kia chăng? Em vừa đi vừa mỉm cười với tôi nữa chứ, nhìn yêu thật, chứ đâu như mấy nhỏ kia, hung dữ muốn chét luôn vậy. Nhưng mà hình như có cái gì đó sai sai thì phải? Khi mà Linh bước đến gần giường, em quay qua nói với mấy nhỏ kia
_Để em!
Và hai tay của Linh đang đan vào nhau, bẻ kêu rôm rốp cả lên@@ Tôi đang nằm ngửa người trên giường, Linh chẳng nói chẳng rằng nhạy lên giường, thụi cho tôi 1 đấm vào chấn thủy trong tiếng cười giòn giã của mấy nhỏ kia
_Hự! -tôi rên lên đau đớn, gì chứ đấm vào chấn thủy mà không gòng người sẵn thì phê lắm.
_Này thì cứu này! -Linh đứng dậy nhìn tôi cười đểu nữa chứ.
_Đáng đời!
_Người như anh không có ai cứu đâu!
_Hic sao tui khổ thế này -tôi ngửa mặt lên nhìn trần nhà kêu than, tay vẫn còn xoa xoa lấy cái chấn thủy của mình. Cú đấm của Linh thì vẫn uy lực như ngày nào, không đau mấy, nhưng vẫn đủ thấm, đủ đau âm ỉ suốt cả buổi chứ chả đùa đâu.
_Hừ còn than thở nữa à? Đi đánh nhau vui lắm hay sao mà đi hoài thế hả? Hứa với tui đã rồi thất hứa là sao? -Yến trách móc.
_Ơ cái này là ngoại lệ chứ bộ, tại tình huống bất ngờ, anh chỉ tự vệ thôi mà! -tôi gân cổ lên cãi
_Chứ không phải anh đánh thằng T cọp trước hả -Linh nheo mắt nhìn tôi cười đểu, hic nó bán đứng tôi luôn kìa.
_Đó, anh còn chối nữa không? -My lên tiếng chất vấn.
_Nhưng mà tại em nó đánh Thy trước! -tôi nói
_Vậy sao anh không nói cho em hả? Anh coi em là gì? -Yến hỏi, miệng cười nhạt
_…
_Chuyện của Thy là chuyện cảu con gái, em biết là anh lo, nhưng ít ra anh phải kể cho em chứ?
_Đụng đến người thân cảu anh, tức là đụng đến nguyên tắc của anh, anh không thể bỏ qua! – tôi lạnh lùng nói, có cãi cũng vô ích, tôi đứng dậy bỏ ra ngoài luôn. Nhức đầu thật, chỉ có 1 việc cỏn con thế thôi mà cũng cãi với tôi nữa cơ chứ? Nhưng mà haizz dù sao tôi cũng nóng tính quá rồi, nên tôi đành quay đầu ngược trở lại phòng, bỏ đi cái “tôi” to lớn xuống để xin lỗi Yến vậy. Dù sao cũng chỉ là mấy nhỏ quan tâm tôi mới bực tức với tôi khi tôi đi đánh nhau mà không nói lại cho mấy nhỏ thôi mà, điều là tại tôi, đáng lẽ ra tôi không nên nổi nóng với Yến thì đúng hơn. Vào phòng thì thấy mấy nhỏ đang đứng quanh Yến, Yến thì gục mặt xuống, hai tay dụi mắt, chắc lại là đang khóc đây mà. Thấy tôi mấy nhỏ tự động dạt ra hai bên, nhường chổ cho tôi đến trước mặt Yến. Dừng bước trước Yến, tôi khẽ nói nhỏ, hi vọng em sẽ tah thứ cho tôi
_Anh xin lỗi em nha!
Yến chẳng nói gì cả, đứng dịch sang một bên, hai tay vẫn dụi mắt, nhưng trên môi khẽ nở 1 nụ cười gằn….
_Yahhhh
_Bụp! -tôi chới với bay thẳng về phía trước do 1 ngoại lực tác động từ phía sau, khỏi đoán cũng biết là từ Linh mà ra chứ không đâu, may mà tôi té thẳng vào cái giường nệm, nên khá là êm ái, nhưng mà khi chưa kịp quay mặt lại, 1 giọng nói đã hút hết sĩ khí trong tôi mất rồi.
_Mấy chị! Xử hắn! -Linh hét lớn.
Và rồi thì 1 cơn mưa đấm đá như vũ bão ùa qua tôi, tôi chỉ kịp nghe thấy bụp bụp bụp rồi thôi =]] cơn mưa qua đi, tôi trở thành 1 cái mền rách, nhưng chưa…
_Đừng mà… Đừng! -tôi hét lớn khi Linh đang cầm thỏi son tiến về phía mặt tôi, tôi cố quay đầu né đi nhưng không được, vì giờ đây tôi đã bị 4 bà la sát kia kịp chặt tay chân tôi lại mất rồi, muốn nhúc nhích cũng chẳng có thể nào mà nhúc nhích được nữa. Tôi chỉ biết nhấm mắt lại mặc cho số phận mà thôi.
Vài phút sau, hàng chục lằn son môi quẹt ngang quẹt dọc khắp bản mặt tôi, xuống cả cổ, nhìn chẳng khác mấy cha thổ dân da đỏ là mấy. Mấy nhỏ chĩ chịu buông tha cho tôi sau khi đã thỏa mãn được bằng việc quẹt son lên mặt tôi.
_Cho chừa nhé hihi!
_Này thì lớn tiếng với em! Biết người ta lo lắm hay không mà còn lớn tiếng hả?
_Hic hic anh biết lỗi rỗi, tha cho anh đi mà -tôi năn nỉ
_Hừ tạm tha cho đấy! -Linh lên tiếng, buông tha cho khuôn mặt của tôi, vì giờ đây em cũng hoàn thành tác phẩm của mình rồi kia mà, đã vẻ khuôn mặt tôi bấy nhầy, và đã chụp luôn hẳn 1 đống hình kỷ niệm hichic kì này thì nhục cả mặt rồi chứ chả chơi đâu, biết lấy mặt mũi nào mà ra đường đây ta @@
_Đại ca, nhậu không? -thằng Ken mở cửa phòng tôi bước vào, cái thằng ngáo chẳng biết gõ cửa là gì, và xin chúc mừng nhé thằng đệ!
Ngay lập tức thằng Ken bị chíu những ánh mắt tức giận xen lẫn hào hứng về phía nó. Thằng Ken thấy tôi bị mấy nhỏ quẹt son cùng mặt, ngay lập tức cu cậu vỗ tay vào đùi chan chát, rồi chỉ tay vào mặt tôi cười ha hả, dường như nó thấy tôi bị vầy nó vui lắm thì phải =.= nhưng nó đâu biết rằng mọi cử chỉ và lời nói của nó đã bị mấy bà chằn kia ghi nhận, và nó sẽ là vật hi sinh tiếp theo cho tác phẩm nghệ thuật của nghệ nhân Thùy Linh rồi đây, vì tôi thấy em lấy thỏi son ra khỏi bóp nữa rồi@@ hehe chết mày rồi Ken ơi!!!
_Ken lại đây nói nghe!- Linh kêu nó
_Ơ làm chi -thằng Ken ngu ngơ hỏi.
_Thì lại đây nhanh lên -Linh ra lệnh.
_Thôi bye nhé, hình như đi lộn chỗ rồi.
Nhận thấy được điều bất thường, thằng Ken quay lưng lại định chạy, nhưng chẳng kịp nữa rồi, khi mà Tiên và Thy đã tới trước cửa.
_Thy, Tiên chặn thằng Ken lại nhanh! -Linh ra lệnh.
Và thằng Ken thì chạy đâu cho thoát, khi mà em Tiên của nó cũng tham gia kia mà =]] thấy Tiên đứng trước cửa thì thằng Ken tự động giơ tay đầu hàng mất rồi, cái thằng =.= nhát gái dễ sợ. Ơ nhưng hình như tôi cũng giống nó thì phải ~.~ Linh tới bên thằng Ken, tặng cho nó mấy đấm, rồi lôi nó đến thế vào chỗ của tôi, chỉ tội cho nó là lần này quân số lên đến 6 người, quẹt banh chành cái mặt của thằng nhỏ luôn vậy, đúng là chẳng nên chọc giận con gái mà@@
Nhưng mà sao lại thiếu đi 1 người thế nhỉ, tôi nhìn quanh quẩn khắp phòng nhưng chẳng thấy Nhi đâu cả, lục trong trí nhớ, tôi cũng chẳng thấy hình ảnh nhỏ tham gia tra tấn hành hạ tôi, vậy nhỏ đâu rồi? Nhân lúc thằng Ken đang thu hút sự chú ý của mấy nhỏ, tôi lẻn nhanh vào nhà tấm, cố gắng chùi cho hết những lằn son trên khuôn mặt. Kì muốn chết luôn nó mới chịu ra@@ dễ sợ thật.
Lẻn ra ngoài, tôi phi thẳng lên sân thượng luôn, ở dưới hồi mấy nhỏ kím tôi xử tôi nữa mất, bị hành mấy lần như thế cũng đủ rồi. Bước chân vồn vả lên sân thượng, tôi cố chạy nhanh lên đây là vì trên sân thượng có trồng cây xanh, và có cái võng dưới mấy hàng cây rêu xanh, được cái nằm mát lắm. Hớn hở, tôi mở cửa sân thượng bước ra luôn.
Nhưng đập vào mắt tôi lúc này đây là 1 nhân ảnh thân quen đang đứng bên hàng dây leo ven ban công. Ái Nhi đang vân vê những đóa hoa ti gôn màu hồng phớt đang rung rinh theo làn gió kia. Nhìn cô nàng có vẻ vui lắm, cứ mỉm cười nhìn những bông hoa nhỏ nhỏ xinh xinh kia đung đưa. Không gian dường như đã dừng lại trong khoảnh khắc ấy, 1 nụ cười làm tim tôi xao xuyến, đập loạn nhịp cả lên. Yêu em mất rồi, cô gái lạnh lùng có tâm hồn bay bổng…
_Coi chừng rụng bông của tui hết bây giờ! -tôi nói khẽ vào tai Nhi sau khi tôi nhẹ bước đến bên cạnh cô nàng.
_Kệ! -em nói, chẳng có tí giật mình nữa, sao lạ vậy kìa?
_Ơ không giật mình à? -tôi thắc mắc.
_Hì anh hù ai được, chứ không hù được em đâu -Nhi nhẹ giọng nói với tôi, mắt vẫn đắm chìm trước vẻ đẹp của những bông hoa ti gôn kia.
_Sao thế?
_Khi anh mở cửa, em đã nghe tiếng rồi, mà em lại đứng quay lưng về phía anh, chắc chắn rằng anh sẽ hù em thôi -Nhi đáp
_Lỡ không phải anh, mà là 1 người khác thì sao? -tôi nheo mắt hỏi khó, vì trong nhà có biết bao nhiêu là người, cô nàng chắc gì sẽ là tôi?
_Không thể, vì khi Ken mở cửa phòng đi vào phòng anh, lại nghe tiếng Linh kêu chặn Ken lại, chắc chắn rằng Ken sẽ bị bắt ở lại, còn anh tstrongi sẽ lợi dụng cơ hội đó mà thoát ra, em chắc chắn 1 người thích tự do như anh không dại gì mà ở lại căn phòng đó, và nguyên nhân cuối cùng là ba mẹ anh đã đi công chuyện, không có ai có thể lên đây lúc này! -Nhi nói, miệng cười mỉm, còn tôi tstrongi như vịt nghe sấm vậy…
_Lỡ như mấy nhỏ kia lên thì sao?
_Cũng không thể, vì em nghịch với họ, chắc gì họ đã lên đây, còn Linh thì vừa cùng em trên đây xuống, thế nào Linh cũng sẽ nói em ở trên đây cho mấy người kia, đảm bảo rằng 1 điều sẽ không có ai lên đây khi biết có sự hiện diện của em, và chỉ có mình anh là có thể xuất hiện nhất! -Nhi nói, nhưng lần này em lại nhìn ra xa xa về phía những rặng cây hoa sữa gần nhà tôi.
_Em với Linh lên đây à? Làm chi thế -tôi thắc mắc.
_Ơ thì… à mà không gì -Nhi vội quay mặt tránh đi ánh mắt của tôi.
_Chuyện gì thế? -tôi cau mày
_Bí mật! Đến lúc nào đó thích hợp thì anh sẽ biết, nhưng bây giờ thì chưa thể! -Nhi mỉm cười, nụ cười nhạt luôn nở trên môi em mỗi khi không muốn tranh cãi với ai đó.
Rồi em quay lưng đi về phía những rặng hoa hồng đỏ thắm mà tôi trồng, tuy cũng có nở một vài bông trái mùa, nhưng cũng khá đẹp mắt. Em cúi xuống nhìn thật sát những cánh hoa hồng kia, rồi lại nhoẻn cười 1 cách lạ lùng, em quay lại đối mặt với tôi.
_Hoa đẹp, cũng có lúc phải tàn! Không thể nào là tồn tại mãi mãi được cả! Và như thế, bí mật đến 1 ngày nào đó cũng sẽ được phơi bày mà thôi…
Em đứng đó, nhì tôi cười thật tươi, còn riêng tôi thì đứng chết lặng, cố gắng ghi lại từng lời của em vào trí óc, để rồi đêm về lại lấy ra mà suy nghĩ vẩn vơ. Đến khi không còn bên nhau, tôi mới có thể nghiệm ra được những gì mà em đã nói khi ấy… Ngoài trời nắng vàng cũng sắp tắt, một ngày mới lại dần lui về chốn bắt đầu của nó, ánh nắng chiều đã không còn gay gắt nữa, thay vào đó là 1 màu cam vàng đỏ pha lẫn lộn vào nhau, cố sức mang lại chút ánh sáng cuối cùng cho 1 ngày dài đầy biến động.
Tôi và eem đứng đó, cùng nhìn về ánh tà dương dần buông xuống kia, cùng chìm vào những suy nghĩ riêng của mỗi người…. Một ngày nữa lại dần trôi qua, và thời gian lại càng bị rút ngắn…
Khi màn đêm dần buông, tôi và Nhi cũng rời khỏi cái sân thượng, cái nơi mà chứ đựng khá là nhiều cảm xúc cho tôi khi ấy, chút bâng quơ suy nghĩ về những hình ảnh huyền ảo kia cứ xoay quanh trong đầu tôi, đẹp thật! Nhưng liệu hình ảnh kia có thể nào tồn tại mãi mãi trong đầu của tôi không? Hay lại chỉ là 1 kỷ niệm đẹp cũng đến lúc phải cất vào quên lãng…
_Anh này! -Nhi chợt đứng khựng lại khi đang đi xuống cầu thang, làm cho tôi suýt chút nữa đâm sầm vào em vì mải mê suy nghĩ.
_Hử? Gì thế? -tôi hỏi.
_Sớm có được hạnh phúc nhé! -Nhi nói, bất chợt xoay người lại đặt lên má tôi 1 nụ hôn phớt qua, tuy đơn giản nhưng cũng đủ để lại trong tôi nhiều cảm xúc lạ.
_Ơ -tôi dường như hoá đá sau hành động bất ngờ của em.
_Hì đừng bận tâm về nó nhé, đi thôi -Nhi cười, rồi tiếp tục bước theo những bậc thang dần trôi kia, quay trở về với căn phòng của tôi nằm ở phía dưới cầu thang. Tôi có chút ngạc nhiên, nhưng thôi mặc kệ, vì lúc đó dường như tôi chẳng biết suy nghĩ sâu xa làm chi cho mệt óc! Chính vì thế tôi luôn tự trách bản thân mình tại sao lại không nhận ra những điều kì lạ kia sớm hơn, biết đâu được… Ừ thì chỉ là biết đâu có thể…
_Ê đi đâu nảy giờ đấy -Linh nheo mắt hỏi tôi, nhưng em lấy nắm tay Nhi kéo về phía mình, chẳng hiểu tại sao lại như vậy, nhưng vài giây sau đó thì tôi cũng nhận ra vấn đề là gì rồi!
_Hừ dám trốn hả anh? -Quyên xuất hiện trước cửa, hai tay chống nạnh nhìn tôi.
_Ớ đâu có đâu -tôi chối ngay.
_Đại ca cứu em! -giọng thằng Ken la oang oảng ở phía trong, xem ra thì thằng đệ của tôi vẫn chưa thoát khỏi cái cảnh bị áp bức trong căn phòng vuông vức kia rồi@@ ây da xem ra tôi thoát được công lớn là nhờ thằng Ken ấy chứ hehe, kiểu này phải hậu tạ nó mới được đây mà
_Mày chưa thoát nữa hả? -tôi hỏi lại.
_Thoát thì kêu ba cứu chi ba! -nó cằn nhằn, kèm theo những tiếng rên oai oái.
_Chờ chút để tao… -tôi nói vọng lại
_Ngon! -Linh trừng mắt nhìn tôi, và ngay lập tức cái sĩ khí trong tôi bị vùi lấp nhanh chóng, hức dường như nguyên chuồng cọp của sở thú bị sổng chuồng hay sao mà lại để 5 6 con cọp vào nhà của tôi thế này =]]
_À thôi mày tự xử đi, chứ tao thì… thôi tao đi đây hehe -tôi cười giòn giã, định lạng qua chổ Nhi và Linh đang đứng để đi xuống cầu thang, nhưng thằng Ken đã kịp tung cánh bay thẳng ra ngoài, vừa chạy vừa la bài hải@@
Nhìn nó giờ chẳng khác 1 thằng hề là mấy, chỉ có điều thằng hề này là phiên bản lỗi, vì được trang trí quá màu mè =]]] nhưng rất oke, chắc cũng tốn khá nhiều son phấn đây. Thấy nó chạy qua, tôi đứng lặng người, giơ tay chào kiểu quân đội ấy, tiễn nó đi 1 đoạn, chỉ thế thôi mà vừa xuống lầu nó đã cầm đôi dép lào của nó phang tôi rồi =.=
_Véo… bụp! -đôi dép không cánh mà biết bay, nhưng lại đáp sai vị trí, 1 trúng tường, và 1 thì… trúng Linh. Kì này lại xác định thằng bé nữa rồi đây.
_Bingo! Quá xuất sắc luôn mày! Tương lai sẽ bay xa đó ku à! -tôi vỗ tay bộp bộp trước tình huống quả cảm của nó, kích động ngay trái bom hạt nhân đang đứng bên cạnh của tôi đây, và rồi thì…
_Aaaa! Mày chết với bà -Linh tháo đôi guốc của nhỏ ra cầm trên tay dí thằng Ken khắp cả nhà, sợ thật, mai mà người đó không phải là tôi. Tôi giơ tay vuốt ngực, miệng thở phào nhẹ nhõm.
_Thế nào? Muốn như thằng Ken không? -Quyên đá đểu tôi.
_Thôi thôi cho anh xin -tôi lắc đầu nguầy nguậy.
_Biết vậy tốt, hứ!
Rồi mấy nhỏ kéo nhau xuống dưới nhà, nghe đâu là chuẩn bị cho buổi đi chơi tối nay. Ê nhưng mà sao lại là đi chơi, chứ chẳng phải mấy nhỏ về lại trên đó hay sao ta@@
_Ê ê khoan đã! Đi đâu đó? -tôi hỏi mấy nhỏ
_Đi tắm! -mấy ẻm đồng thanh.
_Tắm xong về trên Sài Gòn luôn à? -tôi hỏi ngu.
_Về cái đầu anh ấy! Lâu lâu mới có dịp đi chơi, tất nhiên là phải đi rồi -My nhăn mặt lại nhìn tôi, đúng là toàn dân ham chơi mà.
_Vậy tối nay ngủ đâu?
_Đây chứ đâu! Lắm chuyện! -MNgọc lên tiếng, xong nắm tay Quyên kéo đi, 3 nhỏ kia cũng theo sau lưng MNgọc đi xuống lầu 2.
Haizz vậy là đêm nay mấy nhỏ ở đây, cũng đông đủ ghê ta, chẳng lẽ mình lại phải bốc lịch sớm hay sao đây? Mà bốc lịch chắc cân kí chứ chả đếm cuốn nữa đâu.
Vào phòng tắm rửa lại luôn, giỡn với mấy nhỏ, à không bị mấy nhỏ hành cũng đủ mệt rồi, phải tắm rửa lại chứ mồ hôi ra khó chịu lắm. Hôm nay tôi may mắn thật, khi mà có tận 6 người con gái khá là thân thiết bên cạnh tôi, tuy bất đồng về mặt tình cảm, nhưng ít ra vẫn là 1 tập thể hiện đang ở cùng nhà =]] con mắm Linh kia dí thằng Ken phang cho nó 1 trận, đã đời cũng chịu buông thằng nhỏ ra, lấy chiếc sirius của tôi phi về nhà mà thay đồ@@ giờ mới để ý là em mặc bộ đồ ở nhà của Thy, hèn chi thấy nó quen quen.
_Sao không mày? -tôi vỗ vai thằng Ken khi nó lếch vào tới phòng khách.
_Á đau đại ca! Nội thương hết rồi -nó làu bàu
_Nội cái đầu mày! Xem phim Hồng Kông riết tẩu hoả à? -tôi tán đầu nó cái bóc
_Ơ cái đệch -nó ôm đầu nhìn tôi.
_Tối đi chơi không?
_Đi nơi mô?
_Nhậu -tôi nháy mắt với nó
_Ngon! Dứt liền! -nó vỗ bàn cái bốp, gật gù đồng ý.
_Ờ ngon! Thử xem nào! -Quyên nhướng mày nhìn hai thằng tôi, lại còn bắt chước Linh bẻ tay rôm rốp nữa chứ@@ sợ thật.
_Ớ đi uống nước, đi uống nước há mày, thời buổi này nhậu nhẹt gì! Đúng không mày! -tôi vỗ mạnh vào vai thằng Ken.
_Á à đúng đúng! -cu cậu đau đớn, nhưng vẫn gật đầu đồng tình với ý kiến, mặc dù nó đang liếc mắt sang nhìn tôi đầy cay đắng.
_Coi chừng tui đó -Quyên trừng mắt nói, chẳng biết sao hôm nay mấy nhỏ ai cũng hung dữ với tôi hết vậy kìa, cứ như là 1 con người hoàn toàn khác luôn vậy.
Đến tối, cả bọn chúng tôi lại kéo nhau ra thành phố BT chật hẹp để đi chơi, tuy vậy nhưng vẫn rất vui. 3 thằng con trai, nhưng đến tận 9 người con gái, thêm 1 cô gái đó là gấu thằng Long nhỏ, thằng Ken thì mặc định đi cùng với nhỏ Tiên và nhỏ Thy rồi, còn riêng tôi thì… 6 đứa @@ đi đến đâu ai cũng nhìn, vì tưởng là hội chị em =]]]
Kéo nhau đi la cà ăn vặt, rồi lại lang thang khắp những công viên gần kề trung tâm, trượt patin ở 1 sân gần đấy. Sân patin này tôi có quen nhé, nên vào đấy không sợ thằng nào cả đâu, vì mấy thằng bảo kê trong sân đó đa số là bạn 1 thời của tôi. Sân này thì không được an ninh cho lắm, cứ thấy ai lạ lạ là mấy thằng trong đó ra chọc ghẹo thôi, nhất là con gái. Và đánh nhau là chuyện diễn ra như cơm bữa nhé, nên cần có 1 lực lượng bảo kê túc trực khá là đông.
Tuy vậy đây lại là điểm vui chơi tốt nhất, vì thành phố này khó mà kiếm được 1 điểm để vui chơi, quán nhậu thì đi đâu cũng có =]]
Thấy đám tôi vào sân patin, mấy thằng choai choai trong sân phải nói là trố mắt ra mà nhìn, vì mấy nhỏ đi cùng bọn tôi quá ư là dễ thương, và phong cách ăn mặc tất nhiên là khác hẳn con gái nơi đây rồi.
Nhưng thấy tôi, rồi thằng Ken, thằng Long vào, đám bảo kê sân lập tức lướt ra, chào hỏi này nọ, toàn là bạn bè cả mà thôi, nhưng từ khi tôi đi cũng ít còn liên hệ với tụi nó. Tất nhiên có tôi nên mấy nhỏ nhanh chóng có được 1 sân trượt thoải mái, vì mấy thằng choai choai đã bị đuổi ra sân hết rồi, vì tụi nó khá là sợ đám bảo kê, nên dễ dụ lắm.
Nhìn mấy nhỏ trượt cũng vui lắm, cũng biết sơ sơ, đủ biết trượt, biết thắng lại. Nhưng kỹ thuật tất nhiên chẳng có rồi. Còn tôi với thằng Ken cùng 1 số anh em khác thì thi nhau trượt dốc, nhảy sóng này nọ, cũng vui phếch, mỗi lần tôi nhảy sóng thì lại có mấy em gái khác hô hào cổ vũ, làm cho mấy nhỏ cứ lườm lườm tôi hoài.
Hôm nay đúng là 1 ngày lạ đời, khi mà Ái Nhi cũng vui vẻ, hào hứng tham gia trượt. Nhưng theo cách mà nhỏ nói, thì nhỏ trượt băng quen rồi, nên nhanh chóng làm quen với trượt patin@@
_Phù mệt quá hà -My ngồi xuống bên cạnh tôi thở lấy thở để.
_Hôm nay vui quá đi thôi! -Quyên hét lớn, làm ai cũng nhìn.
_Lâu lắm rồi mới có được một bữa đi chơi vui đến thế đấy! -Yến cười, liếc mắt qua nhìn My.
_Ừ! Lần đầu… -My khẽ nói, nhưng dường như có chút buồn trong đôi mắt của em.
Nhi và Linh lại là hai cô gái kỳ lạ, khi mà tự tách mình ra khỏi đám đông, chỉ đơn giản là đi mua nước và bắp rang, cá viên chiên cho cả bọn vừa nhăm nhi, vừa đón những làn gió mát rượi từ dưới sông thổi lên.
My kéo tôi ngồi tách biệt hẳn 1 bên, tuy vậy những người kia chẳng hề ý kiến gì cả, chỉ có điều… họ quay mặt hướng nhìn về hướng dòng sông đang êm đềm uốn lượn phía trước mắt.
My tựa vào vai tôi, có chút buồn dường như vấn vương trên khuôn mặt kia, ánh mắt kia chẳn còn sự hồn nhiên, tinh nghịch hằng ngày nữa, thay vào đó là chút gì đó lạ lẫm, xa xăm cách biệt…
_Anh này!
_Sao em! Anh vẫn đang nghe đây! -tôi thì thầm sao khi nghe My cất lời.
_Nếu 1 ngày anh không còn được gặp em thì sao? -My nói vu vơ.
_Sao em lại nói vậy?
_Trả lời em đi! -em nhìn vào mắt tôi.
_Anh…
_Hì sao lại căng thẳng thế anh! -My khẽ mỉm cười -dù sao thì em cũng chỉ là em gái của anh thôi mà.
_…
_2 tây em đi Pháp! Anh ra tiễn em nhé! -My lên tiếng, giọng em trầm hẳn.
_Sao…. sao em lại đi? -tôi như chết lặng ngay lúc đó.
_Hì em đi du lịch thôi mà anh -My khẽ cười.
_Trời! Làm anh cứ tưởng! -tôi thở phào nhẹ nhõm
_Hì, nhưng em không về lại Sài Gòn -em nhẹ giọng, lại 1 lần nữa tôi rơi vào bất động.
_Sao lại không về Sài Gòn hả em?
_Bố mẹ em nhớ em, muốn em về Đà Nẵng sốnf cùng họ… và em đã chấp nhận.
_…
_Em rất muốn ở bên cạnh anh, nhưng hiện tại em cần phải rời xa anh 1 thời gian thì tốt nhất -My nói, từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống vai tôi.
_Thế còn việc học ở đây thì sao?
_Em đã rút hồ sơ rồi, em sẽ tiếp tục công việc thiết kế yêu thích của mình, chứ không theo ngành này nữa đâu!
_Vậy em có trở về nơi này nữa hay không? -sống mũi tôi chợt thấy cay cay.
_Em sẽ về khi em cảm thấy thích hợp nhất! -My nói, em vòng tay qua ôm chặt lấy tôi, thật chặt.
_…
_Hãy chọn người con gái anh yêu nhất nhé, anh trai! -My cười, nhưng nụ cười pha lẫm với những giọt nước mắt, cứ thế thi nhau cùng xuất hiện trên khuôn mặt xinh xắj của em. Tôi chỉ biết nhẹ lai đi những dòng lệ trắng xoá đó mà thôi, tôi bất lực chẳng còn biết làm gì được nữa, chỉ biết mỗi một việc đơn giản là vậy thôi…
Từng cơn gió lạnh vẫn thi nhau thổi phần phật vào người tôi, trời ban đêm lộng gió, gió thổi làm lạnh đi trái tim của tôi, nơi đang lạnh bây giờ lại ngày càng lạnh thêm…
Một người con gái lại ra đi, và tôi lại 1 lần nữa mất đi 1 người con gái ở bên cạnh… Đúng là đời, đúng là ông trời rất thích trêu ngươi mà! Cho họ đến từ đây chi để rồi lại kéo họ đi khỏi cuộc sống của tôi cơ chứ…