Tai game mien phi, wap giải trí, gameshow Việt
Game Show - Nhạc Hay - Phim Hay

Giải trí miễn phí - Xem phim hay - Xem hài vui - Đọc truyện VOZ - Tải Games & App Miễn Phí!

[HỒI KÍ] CẤP 3, ANH VÀ EM – Phần 2

28207 Lượt xem

» Ngày 8-3

 

Vài ngày sau, đến ngày mà toàn bộ con trai đa số đều phải chịu cực, đó là 8-3.

 

Năm nay cuối cấp rồi nên bọn trai lớp tôi chơi sang, dự là mỗi thằng hai món quà tặng cho các bạn nữ, vì dân số nam chỉ bằng phân nữa dân số nữ mà thôi, còn dư nhiêu thì tặng hết cho giáo viên luôn. Tôi thì chịu phần cực, vì tặng quà cho hết team nữ bạn thân của tôi với em nữa là hết cmn tiền luôn rồi.

 

_Ê mai 8-3 rồi kìa bây, thánh nào dự ra cái phương án đi -thằng K mập hỏi cả đám.

 

_Thì tặng hoa hay tặng quà gì đó -thằng A nói.

 

_Thôi tặng quà cho đám nữ, còn hoa thì tặng cho cô ok không -tôi nói.

 

_Dứt, cơ mà nam 15 nữ 27 thì tặng thế méo nào đây? -thằng V hỏi.

 

_Thì thằng tặng hai phần -thằng T nói.

 

_Nhưng làm sao cho công bằng đây? Lớp vừa có gái xinh vừa có gái xấu, làm méo nào tặng quà? -thằng H gay nói.

 

_Bốc thăm đê! Nữ bốc thăm trúng tên thằng nào thì thằng đó tặng -thằng A nói.

 

_Ê khoan, để thằng K bốc thăm thế đi, tráo đổi giúp tao nữa -tôi nói.

 

_Mày tính sao, tặng ai mà đòi tráo -thằng K hỏi?

 

_Thì tất nhiên là Thư rồi -tôi nói

 

_Thế vé còn lại, em nào đây? -nó cười đểu.

 

_Thôi thì nhỏ MNgọc đê, dù gì tao thân với nhỏ đó cũng lâu rồi -tôi chốt đáp án.

 

_Oke mày -thằng K nói.

 

_Chốt đáp án, chiều nay mỗi thằng đi mua 2 món quà chuẩn bị sẵn đi. Ngày mai xin tiết 3 shl tổ chức.

 

_Oke fen.

 

_Giờ thì giải tán -thằng K hét lớn.

 

Tôi và thằng A ra về, em thì đã về trước mất rồi. Mấy ngày nay mọi chuyện đã có thể gọi là tạm ổn, khi mà không còn ai gây khó dễ với chuyện tình của tôi và em nữa.

 

Rất vui mừng vì điều này, tôi và em đã có thể cùng nhau nắm tay đi trên đoạn đường sắp tới rồi chăng. Tuy thời gian riêng tư của hai đứa chẳng còn là bao nhiêu nữa, chỉ còn chút ít thời gian ngắn ngủi bên cạnh nhau mà thôi, nhưng cũng đủ để hai đứa hạnh phúc bên nhau là được rồi.

 

_Mày tính tặng nhỏ Thư cái gì N -trên đường về bất chợt thằng A hỏi tôi.

 

_Chưa biết nữa, tính ra nhà sách kiếm nè -tôi nói.

 

_Oke tao đi ké với, tao cũng chưa biết tặng vợ tao cái gì nữa. -nó nói.

 

_Nói mới nhớ, còn mua quà tặng mẹ, nhỏ Thy, thêm chị em nhỏ Linh nữa -tôi liệt kê ra.

 

_Còn nhỏ MNgọc nữa chi.

 

_Thì mai tao tặng nhỏ luôn, lo gì -tôi cười.

 

_Ờ quyết định vậy đi.

 

Rồi hai thằng tôi lếch xác đi ra nhà sách, đi lang thang mãi mới lựa được những món quà ưng ý, chọn cho mẹ 1 cái áo, cho em với nhỏ MNgọc, nhỏ Thy với chị em nhỏ Linh mỗi đứa 1 con gấu nhỏ. Nói vậy thôi chứ đâu thể đơn giản như vậy mà tặng em được, đành ra tiệm trang sức mua 1 cái lắc chân, nghía qua bên lắc tay thấy 1 cái cũng khá là đẹp nên tôi mua luôn, tặng cho nhỏ MNgọc vây, xem như trả công cho nhỏ những lúc phụ giúp tôi vậy.

 

Mua cho mẹ với nhỏ Thy thêm sợi dây chuyền, thế là hết méo nó tiền tháng này của tôi mất rồi @@

 

Thôi dù gì cũng là ngày của phái nữ kia mà, có tiêu hao chút đỉnh cũng đâu có sao, miễn là làm sao cho mọi người vui là được rồi.

 

Hôm sao là một ngày tràn đầy ý nghĩa của lớp tôi, tất nhiên là được tổ chức 1 cách hoành tráng lệ luôn kìa mà. Trước hết khóa cửa ngoài dọn vệ sinh, trang trí sơ sơ vài chùm bong bóng, kéo bàn ghế lại. Rồi khi các bạn nữ cùng giáo viên chủ nhiệm bước vào thì có 1 bài diễn văn chào mừng của K mập, rồi tới màn bốc thăm trúng quà, tất nhiên được như mong muốn rồi.

 

Hai món quà gấu của tôi tất nhiên là về tay đúng chủ, thuộc về em và nhỏ MNgọc, còn quà chính thì để ra về tặng sau hehe.

 

Kết thúc buổi lễ 8-3 của lớp tôi, tôi kéo em ra ngoài tặng em cái lắc chân, em có vẻ vui lắm, còn hun lên má tôi nữa kia mà.

 

Nhưng 1 tình huống khá là bất ngờ, bất ngờ đến thú vị, khiến cho chuỗi ngày học sinh còn lại của tôi lại 1 lần nữa lâm vào sóng gió, chuyện tình cảm của tôi và em sẽ không còn những phút giây êm đềm, hạnh phúc như lúc trước nữa.

 

“Hạnh phúc phải tìm trong chông gai”

 

Tôi vừa rời em quay vào lớp, 2 thằng con trai khác cũng vừa kịp đến.

 

_Bạn Thư ơi, chúc bạn 8-3 vui vẻ, hạnh phúc nhé -1 thằng chìa hộp quà khá to trên tay tặng cho em.

 

_Ơ bạn là ai? Mình không nhận đâu -em từ chối.

 

_Trước lạ sau quen mà, bạn cứ nhận cho mình vui nhé -thằng đó vẫn cứ ép buộc.

 

Thấy em có vẻ khó xử, lần này thì tôi không thể để em 1 mình ứng xử được, phải ra mặt thôi.

 

_Chuyện gì vậy em -tôi hỏi

 

_À bạn này tặng quà cho em. -em nhìn tôi cười nói.

 

_Vậy à, thôi vào lớp đi em -tôi nói.

 

_Dạ.

 

_Ơ thế còn quà của mình thì sao? -thằng đó hỏi

 

_À xin lỗi bạn, nhưng mình không nhận món quà này được -em từ chối rồi theo tôi vào lớp luôn, bỏ lại thằng đó nhìn theo đầy cay đắng.

 

Thằng còn lại thì tặng quà cho nhỏ MNgọc, cũng là 1 hộp quà khá lớn, lần này thì thằng đó thành công vì nhỏ Ngọc đã chịu nhận sau 1 thời gian năn nỉ ỉ ôi của nó.

 

Chẳng biết hai thằng này là ai nữa, nhìn lạ lắm, tôi chưa gặp bao giờ. Nhưng danh tính tụi nó ngay sau đó được tôi điều tra, vì nó dính dáng khá nhiều đến cuộc sống của tôi.

 

» Ghen

 

Tối về nhà, tôi hỏi nhỏ MNgọc xem thằng kia tặng gì. Thấy gói quà cũng lớn, chắc con gấu đây mà.

 

_Ê mắm hồi trưa có trai tặng quà hén -tôi cười chọc quê nhỏ.

 

_Ờ thì sao nào?

 

_Nó tặng gì thế, cho xem với nào -tôi tò mò.

 

_Cút, ai cho mà xem -nhỏ xua tay đuổi tôi.

 

_Đi mà -tôi năn nỉ.

 

_Được rồi, chỉ là con gấu thôi mà. Có điều nó to hơn của anh -nhỏ lên mặt.

 

_Hứ, của ít lòng nhiều, thế còn đòi hỏi nữa -tôi cay cú.

 

_Xùy, giàu mà keo quá -nhỏ trề môi.

 

_Hừ kệ tôi, định tặng quà thêm cho mấy người mà nói vậy thì thôi, dẹp luôn -tôi làm mặt dõi, lấy cái lắc tay định tặng nhỏ ra quơ quơ trước mặt.

 

Cơ mà thấy cái lắc thì mắt nhỏ sáng rực lên luôn rồi, chạy nhào tới ôm lấy cánh tay tôi.

 

_Aaaa! Anh mua tặng tôi hả -nhỏ hớn hở.

 

_Ờ định vậy. Nhưng giờ tôi phải suy nghĩ lại đã -tôi lên mặt nói với nhỏ.

 

_Hiu hông chịu đâu. Cho đi mà -nhỏ rưng rưng nước mắt, mắt dán chặt vào chiếc lắc tôi cầm.

 

_Thôi nè, giỡn xíu thôi, của cô đây -tôi đưa cho nhỏ, thấy nhỏ thích nó thì tôi cũng vui rồi, ít ra món quà của mình còn chút giá trị kia mà.

 

Thấy nhỏ vui vậy tôi chẳng buồn so sánh với em, em thấy chiếc lắc chân chỉ ngạc nhiên chút xíu, rồi cám ơn cũng như hun vào má tôi 1 cái rồi thôi, còn nhỏ MNgọc này cứ như lần đầu thấy nó vậy, cứ mân mê nó trên tay mãi không thôi.

 

Chắc tại vì em thấy lắc chân hay lắc tay nhiều rồi nên phản ứng bình thường thôi, có lẽ là vậy @@ còn nhỏ này thì…

 

_Ê làm gì mà cười hớn hở dữ vậy -tôi khều nhỏ.

 

_Hả?… À thì anh tặng tôi cái này, vui quá -nhỏ cười híp mí luôn vậy.

 

_Trời chỉ có cái lắc tay thôi mà, có cần phải ngạc nhiên dữ vậy không -tôi hỏi nhỏ.

 

_Ờ thì tại vì nó đẹp, có vậy mà cũng hỏi, với lại tại vì… -bỗng nhiên nhỏ ngập ngừng khó hiểu, nhìn tôi rồi lại trung thành dán mắt vào chiếc lắc.

 

_Sao? -tôi hỏi nhỏ.

 

_Mà thôi tôi lên lầu đây, cám ơn anh vì món quà nhé -nhỏ bỏ câu hỏi của tôi đi, cười với tôi 1 cái rồi quay lưng đi thẳng lên lầu luôn.

 

_Ơ này này… -tôi kêu nhỏ với lại, cơ mà nhỏ vẫn cứ bước đi luôn, là sao ta, méo thể nào hiểu được nhỏ này.

 

Các phần quà còn lại thì đã về đúng chủ hết rồi, nên tôi cũng an tâm mà đi chơi.

 

Nhưng mà ra đường thì lại vẫn là 1 mình thôi, vì sao? Vì em làm sao có thề đi chơi được hức.

 

Lấy con xì po thần thánh ra vi vu trên đường, chủ yếu để ngắm các đôi trai gái đèo nhau đi chơi mà thôi. Ngẫm nghĩ lại thấy mình sao tuổi thân quá, mình cũng có người yêu mà sao lại lẽ loi đơn coi có một mình thế này.

 

Nhớ lắm những lúc đèo em đi chơi, nhớ lắm những vòng tay xiết chặt lấy bụng tôi từ phía sau, giờ thì lại 1 mình nữa rồi.

 

“Từ khi quen em… anh là người cô đơn”

 

Chầu chực chờ đợi mãi mới hết ngày chủ nhật buồn tẻ, tôi lại được gặp em rồi.

 

Sáng thức dậy sớm đi tập thể dục, cơ mà chẳng chạy được mấy vòng thì trời bắt đầu chuyển mưa. Vậy là đành lếch thếch bò về nhà, tắm rửa rồi đi học luôn.

 

Nay sao thời tiết lạ quá, mới tháng 3 thôi mà đã bắt đầu có mưa rồi.

 

Có vẻ như hôm nay thời tiết tệ nhỉ, liệu ngày nay có tệ như vậy không nhỉ?

 

Và tôi đúng cmn là thần toán, tiên đoán như 1 vị thần luôn vậy.

 

Đến lớp thì em đã đến rồi, nên tôi lại chổ em luôn.

 

_Em ăn sáng chưa?

 

_Chưa anh, sáng mưa lớn quá.

 

_Vậy để anh mua sữa cho em uống nhé, chứ không ăn gì thì học sao nổi.

 

_Ơ thôi được rồi anh, trời đang mưa thế kia mà -em nói.

 

_Cấm cãi, chờ anh chút nha -tôi ra lệnh, rồi chạy biến đi luôn.

 

Trời vẫn còn mưa khá lớn, mà dãy lớp tôi học muốn ra được căn tin thì phải băng qua 1 khoảng sân, thường được dùng để học quốc phòng.

 

Vì em, tôi cắn răng chịu lạnh chạy qua căn tin mua hộp sữa cho em luôn, chỉ chạy đi và về thôi mà mình mẩy ướt nhẹp mất rồi@@

 

Cầm hộp sữa trên tay, mang về lớp với ý nghĩ chắc là em cảm động lắm đây hehe, cơ mà vừa tới hành lang thì suýt chút nữa sặc máu luôn vậy.

 

Trước mắt tôi là em đang đứng nói chuyện cùng thằng nào đó, hình như là thằng hôm bữa tặng quá cho em ngày 8-3 đây mà.

 

Có chút gì đó ghen tức xuất hiện trong cõi lòng của tôi, cảm giác lần đầu tiên thấy em vui vẻ bên người lạ như vậy làm tôi nóng máu lắm.

 

Gáng tỏ vẻ bình tĩnh, tôi bước lại gần nắm tay em, kéo về phía người tôi để hỏi ngay

 

_Ai vậy em?

 

_Ơ anh về rồi à, đây là Hoàng Khương, bạn này muốn kết bạn với em thôi -em nói

 

_Chào bạn, bạn đây là? -thằng đó chìa tay ra bắt tay tôi.

 

_Tôi là N, là bạn trai của Thư -tôi lạnh lùng lên tiếng, chẳng thèm bắt tay nó luôn.

 

Bàn tay thằng đó khựng lại giữa khoảng không, rồi nó vẫn bình thường rút tay về xem như không có gì xảy ra, miệng nở nụ cười xả giao nữa chứ.

 

_Vào lớp thôi em -tôi kéo tay em đi.

 

_Ơ khoan đã anh, em đang nói chuyện với bạn này kia mà -em ngạc nhiên.

 

_Thôi bạn cùng bạn đó vào lớp đi, mình về lớp đây -thằng Khương chào rồi đi ngay.

 

_Ơ thế tạm biệt -em nói rồi theo tôi vào lớp.

 

Tôi vào lớp với sự ghen tuông đang bao trùm khắp cơ thể. Lặng lẽ đưa em hộp sữa, xong tôi về chổ luôn. Em cũng chẳng buồn nói gì, chỉ nhận lấy hộp sữa và ngồi xuống bàn mà thôi.

 

Ra chơi, tôi vẫn qua chổ em ngồi, chỉ có điều chẳng nói tiếng nào cả

 

_Anh làm sao thế? Sao hôm nay nay im lặng dữ vậy? -em hỏi tôi.

 

_Anh không sao! Thằng đó nói gì với em vậy?

 

_Ý anh là Khương á hả? Thì chỉ nói là muốn làm bạn với em mà thôi -em nói.

 

_Và em đồng ý?

 

_Ừ, có gì đâu anh, chỉ là bạn thôi mà.

 

_Nhưng nó là con trai, hơn nữa lại là người lạ- tôi hơi quạo

 

_Anh ghen à, có gì đâu mà anh phải lo -em cười.

 

_Nhưng mà…

 

_Chẳng lẽ đến việc quen bạn anh cũng cấm em hay sao?

 

_Anh không….

 

_Vậy sao anh hỏi quài thế?

 

_Anh…

 

_Thôi anh về chổ đi, vào học rồi.

 

Cảm thấy chẳng biết nói gì nữa, tôi bỏ về chổ luôn.

 

» Bệnh

 

Có vẻ như em giận dỗi tôi rồi, cũng đúng thôi tôi đâu có quyền cấm em kết bạn với ai cơ chứ, và em cũng chưa từng tỏ thái độ khi tôi nói chuyện với những cô gái khác cả.

 

Suốt tiết học, em chẳng buồn nhìn tôi lấy 1 lần, ánh mắt trung thành hướng về phía bảng đen nghe giáo viên giảng bài, còn tôi thì cô đơn lặng lẽ bên này, mắt luôn hướng qua phía em xem xét tình hình.

 

Cảm thấy cơ thể mệt mỏi khó chịu lạ thường, có vẻ như bệnh cmnlr, người cứ nóng hừng hực lên. Chắc tại lúc nãy dầm mưa, rồi vào đây lại ngồi dưới cái quạt nữa chứ.

 

Nãy đồ ướt giờ nó khô cmnlr, nhờ vậy mà nước mưa nó mới ngắm vào người tôi gây sốt đây này.

 

_Ê anh sao thế kia, mặt mày xanh lè xanh lét thế -nhỏ MNgọc quay xuống thấy tôi lạ nên hỏi.

 

_Hơi mệt tí thôi -tôi phều phào nói.

 

_Mày làm gì nóng hỏi thế kia -thằng A quay qua đụng tay tôi.

 

_Đâu đưa coi -nhỏ MNgọc ân cần đặt tay lên trán tôi, rồi lại vội rút tay về.

 

_Anh nóng quá, sốt mất rồi -nhỏ nói.

 

_Không sao đâu, lát khỏe thôi -tôi gắng gượng nói, mắt vẫn không ngừng hướng về phía em, tìm kím một ánh mắt thân quen, nhưng chẳng được.

 

_Cô ơi bạn N bị sốt -nhỏ MNgọc bất ngờ đứng lên nói với cô giáo.

 

_N bị sao thế em? -cô hỏi tôi.

 

_Dạ em hơi mệt tí thôi cô.

 

_Vậy em lên phòng y tế nghỉ đi, A đưa N lên y tế nhé. -cô ra lệnh.

 

Thằng A đứng lên đi cùng với tôi, tôi tuy mệt nhưng vẫn đi đứng bình thường, chẳng đến mức phải để thằng A dìu.

 

Trước khi ra khỏi lớp, tôi vẫn quay mặt lại nhìn em, và nhận được câu trả lời đích đáng: em chẳng thèm nhìn tôi, giờ thì nhìn vào cuốn sách dưới bàn.

 

Haizz -tôi thở dài rồi bước theo thằng A. Đầu óc rối bời, tại sao tôi lại không bình tĩnh trong tình huống đó, tại sao tôi lại nóng nảy tỏ thái độ với em, tại sao tôi lại hỏi em về thằng đó… để giờ thì em lại giận tôi vì cái sự ghen tuông không đáng có của tôi.

 

_Nay mày sao thế? Thấy mày lạ lạ -thằng A hỏi tôi.

 

_Đâu gì đâu -tôi nói.

 

_À hình như nhỏ Ngọc có thằng ất nào đang cưa đấy, lúc nãy thấy nhỏ với thằng đó dưới căn tin -thằng A nói tiếp.

 

_Vậy sao?

 

_Ừ coi như giờ nhỏ cũng có thằng để ý rồi, cũng mừng cho nhỏ.

 

_Ê khoan mày nhớ mặt thằng đó không? -tôi hỏi, trong đầu chợt nhớ tới điều gì đó.

 

_Nhớ chứ, mà mày hỏi chi thế?

 

_Tao nhất thời chưa nhớ ra nữa, có gì tao nói mày sau -tôi nói vời nó.

 

_Ừ được rồi, thôi mày vào đó nằm đi, lát ra chơi tao xuống.

 

Vào y tế, tôi xin cô cho liều hạ sốt rồi lên nằm ngủ luôn. May mà hôm nay phòng này vắng khách =]] thường thì đứa nào làm biến học thì giả vờ bệnh xuống đây nằm, chờ hết tiết rồi lên, chẳng hiểu sao hôm nay lại chẳng có ma nào dưới đây cả. Thế cũng khỏe, chẳng phải tranh giành chổ nằm với ai cả.

 

Uống thuốc xong là tôi nhắm mắt ngủ luôn, lúc mở mắt ra thì thấy nguyên đám bạn thân đã ở dưới đây hết rồi.

 

_Ngủ đây sướng nhỉ -nhỏ MNgọc hỏi tôi.

 

_N thấy sao rồi? -nhỏ Linh hỏi

 

_A3 sao rồi -nhỏ Thy cũng hỏi.

 

_Đỡ nhiều rồi, nằm chút nữa là khỏe thôi -tôi nói, đưa mắt tìm kím ai đó.

 

_Thư không có xuống đây, hai người cãi nhau à- MNgọc biết ý tôi nên nói ngay.

 

_Ừ, có chút chuyện thôi -tôi nói.

 

_Mệt bây ghê, quen nhau biết bao lâu rồi mà còn cãi nhau cho được hà -thằng A nói.

 

_Yêu nhau lắm, cắn nhau đau mà, phải không -MNgọc nhướng mắt cười.

 

_Nhoi quá, để yên tôi ngủ đê -tôi lào bào.

 

_Hừ đến thăm anh mà anh còn ý kiến à -nhỏ MNgọc véo má tôi.

 

_Á đau, bỏ ra.

 

_May cho anh là anh đang bệnh đó nhé -nhỏ bỏ tay ra khỏi má tôi.

 

_Thôi về lớp đi bây, sắp vào học rồi kìa -thằng A nói.

 

Thằng A nói thế cả đám liền chào tôi rồi ra về luôn, bỏ lại tôi không gian yên tĩnh của phòng này.

 

Gác tay lên trán, suy nghĩ về chuyện xa xăm. Bất chợt chẳng hiểu sao tôi ngủ lúc nào cũng chả hay cả.

 

Khi giật mình tỉnh giấc, một bàn tay mát lạnh đang đặt trên trán tôi, một mùi hương thân quen.

 

_Anh tỉnh rồi hả, trán bớt nóng rồi này -em nói.

 

_Em xuống đây lúc nào vậy?

 

_Em mới xuống thôi, anh nằm đây lâu rồi đấy.

 

_Vậy à.

 

Một khoảng không gian im lặng chợt bao trùm lấy tôi và em, thực sự lúc này tôi chẳng biết nói gì với em nữa cả, vừa giận vừa lo, chẳng lẽ lại tỏ thái độ với em hay sao. Ngập ngừng mãi không nói nên lời luôn vậy.

 

_Anh xin lỗi!

 

_Em xin lỗi!

 

Hai đứa nói lên cùng lúc, rồi lại nhìn nhau, im lặng. Tôi lại ôm lấy em vào lòng, cảm nhận thấy hơi ấm từ người em lan sang. Em ngã vào người tôi, tay vòng qua lưng ôm tôi.

 

_Anh xin lỗi vì đã quạo với em -tôi thủ thỉ

 

_Cũng biết vậy nữa hả? Anh nóng quá rồi đấy -em véo tôi.

 

_Á đau anh! Anh biết lỗi rồi mà.

 

_Hừ em tha cho đấy.

 

_Hic.

 

_Anh khỏe chưa, mình về lớp đi anh -em hỏi tôi.

 

_Cũng bớt rồi, thôi về lớp nào.

 

Em đi trước tôi, bất chợt bị tôi nắm tay kéo lại, em mất đà nên ngã vào người tôi, mặt hướng lên nhìn tôi ngờ nghệch.

 

Tôi đặt lên môi em 1 nụ hôn, khiến cả hai đắm chìm vào đấy, mãi mới rồi ra được.

 

_Anh này, chỉ có thế là giỏi thôi -em đỏ mặt

 

_Hết giận rồi nhé.

 

Em không nói gì, chỉ đấm nhẹ vào ngực tôi mà thôi.

 

Rồi tôi và em trở lại lớp, mọi chuyện có vẻ bình ổn chút xíu vậy, nhưng mà cũng mới chỉ vừa bắt đầu mà thôi.

 

 

» Phá đám

 

Vài ngày sau, tần suất xuất hiện của cái thằng mang tên Hoàng Khương trước mặt tôi ngày càng nhiều, chủ yếu của nó chỉ là để gặp em nói vài ba câu chào hỏi này nọ mà thôi.

 

Thấy nó, tôi chẳng thèm nói gì cả, cũng chẳng buồn tỏ thái độ kẻo bị em giận nữa, chỉ âm thầm quan sát động tĩnh của nó mà thôi.

 

Em thì vẫn cười nói vui vẻ với nó, đôi lúc còn đùa giỡn khiến tôi nóng máu lắm cơ chứ, nhưng mà em luôn luôn hứa với tôi là chỉ xem thằng đó là bạn thôi, liệu tôi có nên tin cái lời hứa này không nhỉ?

 

Mà giờ cho dù có tin hay không đi nữa, cả em và thằng đó vẫn chưa vượt qua cái giới hạn của tình bạn, và tôi cũng khá vui mừng vì điều này.

 

Cơ mà chỉ có 1 điều làm tôi thắc mắc, là thằng Khương lại đi cùng 1 thằng nữa, và thằng này lại thường xuyên gặp nhỏ MNgọc. Ái chà chắc là có điều gì mờ ám với nhỏ Ngọc đây mà, vì tôi thấy dạo này nhỏ hay đi cùng với thằng đó lắm, chắc bị trai dụ cmnr đây mà.

 

Thôi kệ nhỏ vậy, dù gì nhỏ cũng là con người, cũng phải có tình yêu thôi, mình đâu thể nào mà ép buộc nhỏ ế 1 cách trung thành được =]] nhỏ xinh mà.

 

_Ê mày hai thằng kia lại đến nữa kìa -thằng A chỉ tay ra cửa, hai khuôn mặt quen thuộc lại đến khi tiếng chuông reo báo hiệu ra chơi chưa lâu.

 

_Mẹ, làm đéo gì qua đây tối ngày -tôi rủa thầm.

 

Giống như thường ngày, nhỏ MNgọc lại vui vẻ chạy ra cửa lớp để nói chuyện cùng thằng kia, còn thằng Khương thì đảo mắt nhìn về phía bàn em.

 

Thấy em đang bận làm bài tập, chắc là không đủ rãnh để ra nghe thằng kia nói xàm đâu. Cơ mà thấy mặt hai thằng đó tôi chướng mắt quá chừng luôn vậy, tuy rằng cũng cao ráo đẹp trai đấy, cơ mà kiếm ai làm quen không kiếm, lại đi kiếm bạn gái của tôi là sao.

 

Chướng mắt thằng này kéo theo chướng mắt thằng còn lại, tôi khều thằng A.

 

_Ê mày ra phá nó không -tôi hỏi nó.

 

_Dứt, mà làm sao đây? -nó hồ hởi hưởng ứng.

 

_Biết nó học lớp mấy không?

 

_À hình như là 12A2 đấy -thằng A ra chiều suy nghĩ.

 

_Ai chủ nhiệm?

 

_Cô Nga dạy toán.

 

_Oke, giờ vầy, mày ra đó kiếm nhỏ nào lớp 10, mày nhờ nhỏ đó lại nói với hai thằng cô hồn kia kiếm nó có việc dưới văn phòng, vậy là oke rồi -tôi cười chỉ đạo.

 

_Oke quyết định vậy đi.

 

Nói rồi thằng A lặng lẽ bước ra khỏi lớp, chẳng buồn nhìn hai thằng kia dù chỉ 1 lần. Nó lũi đi mất hình luôn @@.

 

Tầm vài phút sau thì thằng A hí hửng bước vào, nháy mắt với tôi nữa chứ, vậy là nó đã chuẩn bị xong kết hoạch rồi đây mà. Y như rằng tầm 1 2 phút sau, 1 con nhỏ nào đó lớp 10 chạy ào tới khều cái thằng đang đứng nói chuyện với nhỏ Ngọc. Thấy mặt thằng đó tỏ vẻ căng thẳng lắm, vỗ vai thằng Khương rồi hay thằng chạy biến đi luôn, bỏ lại nhỏ Ngọc với dấu chấm hỏi trên khuôn mặt.

 

Thấy cái cảnh đó mà tôi với thằng A không nhịn được cười, đập bàn cười ha hả lên luôn vậy, khiến cho cả lớp ai cũng nhìn, cả em cũng phải gác chuyện làm bài tập sang 1 bên, nhìn tôi lắc đầu =]]]

 

_Cười gì thế hai thằng khùng kia -nhỏ MNgọc có vẻ quạo quạo nói.

 

_Đâu gì đâu, đang nói chuyện với thằng A thấy buồn cười quá đi mất haha -tôi đập bàn cười tiếp.

 

_Hừ điên khùng -nhỏ nói rồi ngồi xuống bàn.

 

Tôi nháy mắt với thằng A, xem như kế hoạch hoàn thành cmnr, này thì làm bố mày ngứa mắt. Chẳng biết hai thằng kia đi gặp bà chủ nhiệm lớp nó sao rồi nhỉ! Mãi vẫn chưa thấy hai thằng đó về nữa.

 

Những ngày sau, cứ thấy hai thằng đó qua lớp là tôi với thằng A cùng mấy thằng trai làng lớp tôi hùa nhau ra phá.

 

Khi thì chia phe ra đóng cửa lại, ngăn không cho nhỏ Ngọc gặp thằng kia.

 

Khi thì kêu thằng K mập ra cho V heo vật nhau trước cửa, thế là chặn cmn cái cửa luôn rồi.

 

Còn không thì cứ chơi chiêu mà thôi, chia phe đánh nhau, vô tình lũi lại đánh luôn hai thằng kia vài cái cho bỏ ghét =]] vậy mà hai thằng đó vẫn cứ nhìn tụi tôi cười hì hì, chắc là đang muốn chứng tỏ với gái kia mà.

 

Một lần, cũng chơi chiêu cũ, thằng A dí tôi từ trong lớp chạy ra. Tôi cứ nhắm mắt nhắm mũi tông thẳng vào cái thằng đang đứng nói chuyện với nhỏ MNgọc, khiến cả tôi và nó té nhào xuống đất, tất nhiên là tôi nằm lên người nó rồi, êm vkl luôn vậy.

 

_Á xin lỗi, xin lỗi nhé, mày có sao không -tôi đứng dậy tỏ vẻ hối lỗi với nói.

 

_N làm gì thế, làm Khang té ngã rồi -nhỏ MNgọc lên tiếng, còn chạy lại đỡ thằng đó nữa chứ, à thằng đó tên Hoàng Khang nhé.

 

_Tôi xin lỗi, tại thằng A dí chứ bộ.

 

_À mình không sao đâu -thằng đó vẫn cứ cười hì hì nữa chứ, nhìn mặt mà muốn đập cho 1 phát thôi.

 

_May cho anh đấy, tránh ra -nhỏ MNgọc đuổi tôi đi luôn, chẳng hiểu nay nhỏ này ăn nhầm cái gì mà trở nên hung dữ dễ sợ, bản tính của nhỏ đã quay trở lại mất rồi @@.

 

Quay ngược trở vô lớp, nháy mắt với thằng A, xem như cũng thành công, cho dù có hơi bị phản dame tí đấy mà, tức là nghe nhỏ MNgọc chữi hết vài câu:)))

 

_Sao mày? -thằng A hỏi.

 

_Mẹ, nghe chửi hết mấy câu rồi, xui vãi -tôi thở dài.

 

_Ôi nhỏ Ngọc nay bênh cho người ngoài kia à, cơ mà cú tông của mày nhìn sướng vãi -nó cười, giơ ngón tay cái chỉ lên.

 

_Chậc, tao mà -tôi lên mặt.

 

_Mà DM hai thằng đó nhây vãi, mặt dày hơn mặt đường nữa, thử biết bao nhiêu cách rồi mà chúng vẫn chưa từ bỏ việc qua lớp mình nữa.

 

_Thay kệ đi, nó qua thì mình cứ phá thôi -tôi nói.

 

_Ừ mày nói vậy cũng phải, gì chứ làm ngứa mắt vãi thật-nó nói.

 

_Từ từ tính tiếp.

 

Thấy bóng dáng thằng Khương thấp thoáng ngoài cửa sổ, tôi lại qua chổ em ngồi, kéo em ôm vào lòng, trêu ngươi nó chơi vậy. Trong 1 phút giây nào đó, tôi thấy mắt nó hằn lên tia hằn học, nhưng nhanh chóng mất đi.

 

“Cứ từ từ, chuyện hay vẫn còn ở phía trước”

 

» Bị úp

 

Ngày thứ 7,tiết shl cả đám con trai bọn tôi gom nhau lại hết ở bàn cuối. Nhìn cứ như đang họp hội nghị G20 ấy chứ, nhìn mặt thằng nào thằng nấy hình sự gớm.

 

_Ê K kêu ae tụ tập dưới đây chi thế? -thằng A hỏi.

 

_Mẹ đang ngủ ngon hà -thằng P ngáp chảy cả nước mắt.

 

_Gớm quá mày -tôi nhăn mặt nhìn nó nói.

 

_Biết sao được, hôm qua cày rank khuya quá, giờ buồn ngủ vãi nhái -nó làu bàu.

 

_Ae trật tự nghe anh thông báo nào -thằng K mập đứng lên nói.

 

_Anh cái cmm -thằng V heo vỗ đầu nó cái bốp vì tội bố láo.

 

_Á đau mày, để yên tao nói coi.

 

_Nhanh đê.

 

_Là vầy: lúc nãy tao đi họp trên văn phòng, nhỏ Linh bí thư đoàn nói là 26-3 này cắm trại đêm, bọn mày có ý kiến gì không? -thằng K nói, xong nhìn cả đám.

 

_Ngon, cắm trại đêm à, thế dựng trại sao đây -tôi hỏi.

 

_Trại lớn 2 ngăn, nam nữ ngủ riêng -nó nói.

 

_Cái đậu phộng tao tưởng ngủ chung chớ -thằng T lên tiếng.

 

_Mẹ, nằm mơ à ku -thằng K vỗ đầu nó.

 

_Im đê, còn có mấy tuần hà, giờ thiết kế cái trại sao đê -tôi nói với cả đám.

 

_Gom vào nhà thằng nào đó làm cái khung đi, cây thì mua, bạt che thì mướn -thằng A nói.

 

_Khỏi mua cây, ra nhà tao đốn tre đi -tôi nói.

 

_Vậy ok, chọn nhà thằng mập ráp khung nhé -V heo nói.

 

_Ớ sao lại là nhà tao -nó nghệch mặt ra.

 

_Cấm cãi, tất cả đều có nguyên do cả, giờ thì quyết định vậy đi nhé -V heo cười đểu.

 

_Ờ ờ sao cũng được -K mập xui xị.

 

Hội nghị bàn tròn giải tán, đám con gái cứ nhìn bọn tôi với ánh mắt khó hiểu, vì hầu như thông tin mật này của bọn tôi vẫn chưa được thông báo ra ngoài kia mà. Lát sau thằng mập mới lên nói với cô chủ nhiệm, sau đó thông báo cho cả lớp trong tiếng reo hò của đám con gái.

 

Tối thì tôi chạy qua nhà mẹ bàn vụ xin mấy cây tre, cũng ok vì tre nhà tôi khá nhiều, mà dựng trại thì chẳng cần bao nhiêu cây cả. Nhìn quanh quẩn thấy sao căn nhà trống vắng quá, chỉ có ba mẹ ngồi ngoài phònh khách xem ti vi mà thôi.

 

_Ủa hai nhỏ kia đâu hết rồi mẹ?

 

_Nhỏ Thy thì đi với thằng A, mày biết rồi mà còn hỏi, còn con Ngọc thì đi với đứa nào đó, tao cũng không biết nữa -mẹ nói.

 

_Ơ thế à, vậy nhỏ đó đi lúc nào thế, sao con chả gặp nhỉ?

 

_Cũng vừa đi đó thôi, mà thôi sao nay mày quan tâm tới nó dữ vậy con, có tình ý với nó à -mẹ nhìn tôi cười cười.

 

_Trời đâu có đâu, chỉ là con không thấy nên con hỏi vậy thôi đó mà. Thôi con đi ra quán đây -tôi chào ba mẹ rồi đi luôn.

 

Vậy là nhỏ MNgọc đi chơi mất rồi, đây là lần đầu tiên tôi mới thấy nhỏ đi với người khác ngoài nhóm của tôi, vì hầu như nhỏ ít quen bạn lắm, hơn nữa nhỏ mới đến đây chưa đầy 1 năm thì đâu có nhiều bạn để đi chơi đâu chứ.

 

Quay xe chạy về hướng quán cafe, vào quán xem sổ sách này nọ chút xíu rồi tôi chạy qua quán a2 chơi luôn, qua bar nhìn khung cảnh cho nó sôi động tí ấy mà.

 

Dạo này ít cùng em đi chơi quá, hầu như thời gian rảnh rỗi tôi đều qua quán hoặc là đi chơi game mà thôi. Hôm nay thì khác, chẳng muốn uống rượu nhiều, tự dưng giở chứng đi lang thang đổi gió vậy mà @@

 

Đi lang thang về khu vực hồ TG, tôi chạy xe chậm chậm tận hưởng cái không khí mát lạnh phả vào người. Hôm nay khá đông người đi dạo ở khu vực hồ này, nơi đây được xem như thánh đường của các cặp đôi đang yêu, hầu như lúc nào cũng đông những cặ đôi nắm tay nhau đi bên bờ hồ, hay là dừng chân tại 1 ghế đá nào đó.

 

Dừng xe lại, tôi chọn cho mình một cái ghế đá bên bờ hồ, ngồi xuống và tận hưởng cái không khí trong lành ở nơi đây vậy mà. Ít ra thì lâu lâu ta nên giành chút thời gian để ngồi 1 mình, lặng lẽ tịnh tâm lại, ngẫm nghĩ về quá khứ, hiện tại và tương lai sắp tới, nó khá là có lợi, mang đến cho ta những suy nghĩ vẩn vơ đầy bất ngờ, và đôi lúc những suy nghĩ đó lại có thể trở thành hiện thực luôn đấy.

 

Đưa ánh mắt nhìn ra xa xăm, thấy nơi đâu cũng có những cặp đôi đi cùng với nhau, bỗng dưng sao tôi thấy chạnh lòng quá, ừ thì mình cũng có bạn gái mà, ừ thì mình cô đơn:)))

 

_Anh ơi có chị kia kêu anh chạy lại chổ đó kìa -1 thằng bé chạy lại nói với tôi, tay nó chỉ về hướng con hẻm nhỏ bên kia đường.

 

_Vậy à em, chị đó có nói tên không em -tôi hỏi thằng bé.

 

_Dạ hình như chị đó tên Ngọc á anh, em nghe chị ấy nói thế -thằng bé trả lời.

 

_Ừ anh cám ơn em nhé.

 

_Dạ -thằng đó gật đầu chào tôi xong chạy biến đi mất.

 

Lạ nhỉ, chẳng phải nhỏ Ngọc đang đi chơi hay sao, mà sao nhỏ lại thấy tôi mà kêu tôi chạy lại đó nhỉ. Thôi thì phải qua đó xem sao thôi, biết đâu nhỏ đang cần tôi giúp gì đó thì sao?

 

Đạp máy, tôi chạy qua con hẻm nhỏ đó luôn. Đi trên đường nếu không chú ý thì hầu như chẳng thể nào thấy được con hẻm này, vì nó khá là khuất sau 1 gốc cây dương to.

 

Vừa quẹo xe vào, chạy chưa được 1m thì có 3 hay 4 bóng đen gì đó lao ra đánh tôi tới tấp. Bị bất ngờ, hầu như tôi chẳng thể nào chống đỡ được, té nhào về phía trước, lấy tay ôm đầu mà thôi.

 

Từng cơn mưa gậy gộc vào người tôi, đau vãi linh hồn.

 

_Chết con mẹ mày đi!

 

_Bố láo này!

 

_Nhiều chuyện này!

 

_Coi chừng tụi tao nha con chó!

 

Đập đã rồi bọn chúng bỏ đi, trước khi đập chiếc xe tôi banh chành thành 1 đống sắt vô dụng.

 

Đau đớn nằm đó, mất 1 lúc sau tôi mới có thể gượng mà ngồi dậy, tựa lưng vào bức tường, tay quờ quạng trong bóng tối tìm cái dt.

 

Bấm số gọi cho thằng A ra rước về luôn, chứ giờ tôi cũng vô phương lếch về nhà luôn rồi.

 

_Alô -tiếng thằng A nặng nhọc vang lên.

 

_Mày ra PĐP rước tao đi, vừa bị úp -tôi thều thào.

 

_Cái gì, mày cũng bị luôn à?

 

_Hả, mày nói vậy là sao? -tôi thắc mắc.

 

_Tao cũng vừa bị úp bên HHT đây, may mà có thằng Đ ra cứu. -nó nói.

 

_Mẹ kiếp là bọn nào thế, thôi qua rước tao luôn đi, xe bị đập banh rồi -tôi bực dọc.

 

_Chờ chút tao qua.

 

Tắt máy, tôi thẩn thờ suy nghĩ. Là ai đã ra tay với bọn tôi cơ chứ, chẳng lẽ là tranh chấp chuyện làm ăn? Cơ mà cũng không đúng, lâu rồi tôi chẳng hề ra mặt trong giới nữa, hầu như toàn là a2 hoặc là aB đứng ra mà thôi.

 

Chẳng lẽ là tranh chấp chuyện tình cảm, cũng có thể, nhưng mà nếu vậy thì chỉ có mình tôi bị thôi chứ, đằng này cả thằng A cũng bị luôn kia mà?

 

Haizz kiểu này phải điều tra mới được, tiếc 1 điều là bị bất ngờ quá nên chẳng thể nào chống trả lại, thêm vào đó là chiếc xe yêu dấu của tôi giờ thành đống phế thải luôn rồi. DM bọn chó dám đập chiếc xe yêu dấu của tôi, thù này tôi nhất định phải trả.

 

Chờ tầm chục phút thì thằng Đ kéo qua, có cả thằng A, nhỏ Thy cùng với chị em nhỏ Linh nữa.

 

_Mày sao rồi -thằng Đ nhảy xuống hỏi.

 

_Mẹ bầm dập, xe thì banh chành kia kìa -tôi nói, chỉ tay về chiếc xe giờ chỉ còn là đống sắt.

 

_Thôi ra bệnh viện khám đi, chiếc xe tao kêu người mang ra tiệm cho -nó nói.

 

_Ừ đành vậy, còn mày sao A? -tôi hỏi nó

 

_Chưa chết được, ăn có vài gậy thôi, còn may hơn mày -nó cười đểu.

 

_DM tao biết thằng nào tao đập chết mẹ nó -tôi cay cú.

 

_Thôi ra bệnh viện đi ba, ở đó mà hổ báo hà -nhỏ Linh trêu tôi.

 

Rồi thằng Đ dìu tôi lên xe, chở ra bệnh viện khám luôn, may mà vẫn chưa sao, chỉ có điều bầm mình bầm mẩy mà thôi, hên không bị gì nhiều.

 

» Tiếp tục phá đám

 

Hôm sau đi học thì nhờ thằng A chở dùm luôn,chứ đau muốn chết thì làm sao mà chạy xe cho được cơ chứ.

 

_Mày nghĩ là ai làm vụ này? -thằng A hỏi.

 

_Hừ chưa biết nữa, cũng có thể là tranh giành địa bàn chăng -tôi nói.

 

_Không phải đâu, lâu rồi tao với mày đâu có tranh chấp với ai, hơn nữa toàn do a2 với aC ra mặt thôi mà -nó cự lại.

 

_Cũng có thể, chẳng lẽ lại có thằng nào ghét tao với mày hả -tôi hỏi nó.

 

_Mày có nghĩ tới ai không?

 

_Có đó, tao với mày vừa gây chuyện nữa đấy, mày quên à -tôi cười, vừa nghĩ đến 1 việc có thể là nguyên nhân làm cho tôi và thằng A bị úp.

 

_Dụ gì?

 

_Phá thằng Khang với thằng Khương đó.

 

_Nó hả? Thấy nó ngu ngu vậy thì làm sao chơi được tụi mình được?

 

_Chưa biết được đâu mày, nhìn bề ngoài ai đoán được lòng nó ra sao đâu -tôi thở dài ngẫm nghĩ.

 

_Kệ đi, từ từ rồi xem sao -nó nói.

 

Tới trường, hầu như hai thằng tôi giờ đành ngồi yên 1 chổ luôn rồi, hầu như thân xác đau quá thì làm sao mà di chuyển nổi cơ chứ @@

 

_Anh làm sao vậy -thấy tôi lạ nên em qua xem sao.

 

_Hic hôm qua anh bị té xe -tôi rầu rĩ nói với em.

 

_Trời đất, rồi anh có sao không? -em lo lắng.

 

_Hì không sao đâu mà, chỉ bị thương ngoài da thôi.

 

_Để em xem sao.

 

Em xem xét những vết thương trêm người tôi, vẻ mặt lo lắng của em khiến tôi cảm thấy có lỗi, vì lúc nào cũng phải làm cho em lo lắng vì tôi hết.

 

_Thư ơi có bạn kín này!

 

Nhỏ nào đó kêu em, bị che khuất bởi người em nên tôi chẳng biết là ai kêu em nữa. Em quay mặt lại xem ai, tôi cũng tò mò nhìn theo. Lại lá cái thằng cô hồn mang tên Hoàng Khương ấy nữa.

 

Sao tự nhiên tôi lại thấy ghét thằng này sao sao ấy, em định bước ra thì tôi nắm tay kéo em lại, trong sự ngạc nhiên của em.

 

_Ở lại với anh đi.

 

_Ơ được rồi, để em ra nói với Khương 1 tiếng cái đã.

 

_Ừ nhớ vào ngay đấy nhé -tôi ra lệnh.

 

Em gật đầu rồi chạy ra với thằng đó luôn, nhìn mặt thằng đó hớn hở ra mặt, chắc nó cảm thấy vui vì em chịu bỏ tôi mà ra với nó ấy mà. Cơ mà niềm vui của thằng đó chẳng được bao lâu cả, em nói gì với nó ấy, chỉ thấy mặt nó nghệch ra, nhìn theo em vào lớp rồi thôi.

 

Em vào lớp ngồi với tôi, mặc cho thằng cô hồn kia vẫn cỏn đang đứng trước cửa lớp với ánh mắt dõi theo.

 

Cơ mà em là bạn gái tôi chứ có phải là bạn gái của nó đâu mà cứ muốn gặp hoài cơ chứ, chẳng lẽ tôi phải ra mặt hay sao đây.

 

Thấy nhỏ MNgọc đang đứng nơi cửa lớp nói chuyện với thằng Khang, có vẻ như vui lắm thì phải, làm cho tôi lại cảm thấy cay cú, không hiểu sao khi nhỏ Ngọc nói chuyện 1 cách vui vẻ với thằng con trai khác thì trong lòng tôi lại xuất hiện 1 cái gì đó gọi là ghen tức. Cơ mà nhỏ với tôi đâu là gì của nhau đâu nhỉ? Lạ thật.

 

Cảm thấy ngứa mắt, tôi khều thằng A.

 

_Gì vậy mày -nó hỏi tôi.

 

Tôi chỉ tay ra cửa, nơi nhỏ Ngọc đang đứng đấy với thằng kia. Do có em đang ngồi bên cạnh nên tôi không dám nói ra ấy mà. Thằng A nhìn ra, như có gì đó mách bảo với nó, nó đứng lên đi ra đó luôn.

 

Tôi ngồi đó mà mặt nghệch ra luôn vậy, thằng A định làm gì thế kia@@ tôi thấy nó ra đứng bên cạnh nhỏ Ngọc, nói cái gì đó với nhỏ rồi vào lại chổ ngồi, nháy mắt tỏ vẻ thành công với tôi.

 

Nhỏ MNgọc chào thằng kia xong rồi đi về phía bàn của tôi luôn.

 

_Sao? Có chuyện gì cần bàn với tôi vậy -nhỏ hỏi tôi.

 

_Ơ là sao? -tôi nhìn nhỏ mặt nghệch ra.

 

_Chứ không phải anh kêu A ra kêu tôi có việc gì cần bàn à? -nhỏ thắc mắc.

 

_Ơ… -tôi cứng họng nhìn sang thằng A, kế hoạch gì thế đây @@

 

_Là vầy, gần tới 26-3 rồi, hôm đó cấm trại, cần có tiết mục văn nghệ, nên giờ cần cô tập trung lực lượng tham gia ấy mà -thằng A cứu nguy.

 

_Vậy à, được rồi, để tôi kín người cho -nhỏ nói.

 

_Ừa chỉ vậy thôi, nhờ cô hết nhé -tôi nói.

 

_Xời khỏi lo đi.

 

Nhỏ nói rồi ngồi xuống ghế luôn, vì tiếng chuông báo hiệu vào học đã cất lên rồi. Em cũng phải về chổ ngồi luôn, tôi thì quay qua thằng A bắt tay, kế hoạch hoàn hảo rồi.

 

Hôm sau, hôm sau nữa, và những ngày sau nữa, hễ thấy thằng Khang với thằng Khương qua lớp là tôi, thằng A cùng mấy thằng khác lại giở chiêu này ra, cứ kêu nhỏ Ngọc với em qua bàn chuyện cắm trại, vậy là oke liền.

 

Nhờ vậy mà em với nhỏ MNgọc ít gặp hai thằng kia hơn, tôi thì cảm thấy vui hơn:)))

 

Hiện tại thì vẫn chưa biết ai úp tôi cả, nhưng theo suy nghĩ của tôi thì cho rằng là hai thằng Khang Khương kia, chỉ có điều chẳng có bằng chứng nào cho rằng hai thằng kia ra tay úp tôi cả.

 

Đám người đánh tôi với thằng A đã được những ae đội nhà tôi truy lùng, nhưng vẫn chưa tìm ra được tung tích thằng nào cả, cứ như là nó bốc hơi khỏi nơi đây sau khi đập cho hai thằng tôi 1 trận tơi bời thì phải.

 

Nhưng cây kim trong bọc có ngày cũng phải lòi ra thôi, muốn giấu cách nào cũng chẳng hề được cả. Hôm đó thứ bảy, giờ ra chơi thằng A rủ tôi xuống căn tin uống nước, vì hầu như mấy ngày nay bọn tôi đều ở trên lớp để mà phá rối thằng Khang với nhỏ Ngọc cả =]]

 

Em với nhỏ MNgọc thì phải ở lại lớp để lôi kéo mấy đứa nữ tham gia đội văn nghệ rồi nên không đi cùng hai thằng tôi. Kệ, như vậy cũng tốt, xuống ngắm gái khỏi lo bị chửi haha.

 

Thấy chị em nhỏ Linh với nhỏ Thy cũng đang ngồi dưới đây, tôi tấp lại ngồi luôn, còn thằng A thì đi lấy nước.

 

Chổ ngối của bọn tôi cách biệt với mọi học sinh khác, vì bọn tôi quen khá thân với mọi người trong căn tin, nên tự sắp xếp 1 chổ ngồi kín đáo đến vậy. Nơi này có thể nhìn ra ngoài, thấy hết tất cả nhưng ở ngoài nhìn vào lại không thấy được, do bị che khuất bởi mấy chồng bánh trái ấy mà, thêm vào đó nơi này nằm ở 1 góc khuất nữa.

 

Vừa ngồi xuống ghế, tôi ngay lập tức bị thu hút bởi 1 giông nói ở phía sau lưng, vì tôi ngồi ở chổ khuất, sau lưng là những dây bánh snack, rồi tới những dãy bàn của căn tin ấy mà.

 

_Mẹ nó, hai thằng đó bị đập 1 lần rồi chưa sợ, còn phá tao nữa tao đập chết mẹ nó đó.

 

» Nghe lén

 

Nghe câu đó, tôi cảm thấy nhột nhột, có khi nào nó đang nói về tôi không nhỉ @@. Kéo ghế ngồi sát lại gần mấy dây bánh snack 1 chút, tôi đưa tai lắng nghe.

 

_DM tao cũng cay thằng đó lắm rồi, mẹ nó nhìn mặt thấy ghét vãi.

 

_Đéo hiểu sao thằng l* đó lại toàn gái đẹp bên cạnh.

 

_Kệ mẹ nó, à mày với con Ngọc sao rồi, nhìn có vẻ nó chịu rồi hả?

 

_Chưa chắc nữa mày ơi, mỗi lần tao ngỏ lời là nó lại đánh sang chuyện khác nói hà, nhưng mà gù gù rồi cũng phải dính thôi -1 thằng cười, nghe tới đây tôi đoán là thằng Khang rồi, vậy thằng còn lại chắc là thằng Khương rồi đây.

 

Lặng lẽ lắng nghe tiếp, biết đâu nó lại bung ra chuyện gì đó tiếp thì sao.

 

_DM mày hốt được con đó sướng vãi l*, nhìn tướng nuột đéo tả được.

 

_Haha để tao, luộc phát mới được, hàng ngon thế bỏ thì phí quá -giọng thằng Khang tỏ vẻ hưng phấn, làm tôi cảm thấy nóng máu lên luôn vậy.

 

_Mày tính sao, chứ tao thấy nó đâu dễ dãi.

 

_DM mày ngu quá, 1 liều thuốc thôi là nó tự dâng cho tao tất cả rồi haha.

 

_Mày nói đúng, cơ mà nhớ chừa phần tao nữa nhé.

 

_Oke oke sẽ có phần mày, cứ để tao lo.

 

_Mày sướng vãi l* luôn vậy, còn tao thì dúng thằng l* N, chứ không thì… chậc tao hốt con Thư được lâu rồi.

 

_Còn thiếu gì con đẹp, mày kín chi con có ghệ cho khó cua, như tao không phải tốt hơn sao?

 

_DM mày chẳng biết gì cả, nhìn con Thư mới thấy hấp dẫn, tướng bốc mà lại có khuôn mặt dễ thương nữa chứ, ngon cơm vcc.

 

_Mẹ, thích thì cua mẹ nó nhanh đi, cần thiết thì đập chết mẹ thằng N, đập chậu cướp hoa lo gì.

 

_Nói như mày, con Thư nó còn yêu thằng N, đâu dễ gì mà phá được mày, để tao gù từ từ.

 

_Ừ kệ mày, gánh đi, ăn xong rồi bỏ, tướng bốc cỡ nào cũng phải qua tay anh em mình thì mới được haha.

 

_Tất nhiên rồi.

 

Nghe tới đây, cơn giận trong người tôi dâng cao tới tột cùng, tôi chụp chai stings trên bàn ném sang chổ hai thằng đó. Dướng mấy dây bánh snack, cái chai chựng lại rớt xuống đất bễ nát, hoà lẫn với tiếng thét kinh ngạc của hai thằng kia.

 

Tôi định lao qua ăn thua đủ với hai thằng đó thì bị nhỏ Linh chụp lại với ánh mắt ngạc nhiên. Bên kia, hai thằng Hoàng Khang, Hoàng Khương vẫn không khỏi tò mò với chai stings từ đâu rớt xuống gần chỗ tụi nó ngồi.

 

_Cái đéo gì thế kia? -thằng Khương hỏi.

 

_Mẹ, chắc cái chai để trên kệ bị gió thổi rớt xuống đây.

 

_Mày ngu vừa thôi, cái chai nặng thế gió nào thổi bay nổi.

 

_Thôi kệ mẹ nó đi, về lớp thôi mày. -thằng Khương nói.

 

Rồi hai thằng đó bỏ đi ra khỏi căn tin, lúc này thì nhỏ Linh vẫn chưa chịu buông tay ra nữa, thằng A thấy vậy nên cũng bay qua chụp tôi lại.

 

_Mày bị khùng hả, tự dưng chọi cái chai -nó hỏi tôi.

 

_DM tao biết thằng nào đánh tao với mày rồi! -tôi tức giận hét lên.

 

_Mày nói cái gì? Là thằng nào làm?

 

_DM hai thằng l* Khang, Khương đó, tao mới nghe nó nói chuyện kia kìa. -tôi nói, chỉ tay về phía dãy bàn của căn tin, nơi tôi vừa ném cái chai sang.

 

_Thật không, sao mày không nói tao biết -thằng A buông tôi ra

 

_Mẹ tao mới tính bay sang đập chết mẹ hai thằng đó nè.

 

_Ủa sao bọn tôi không nghe gì hết vậy -nhỏ Linh hỏi.

 

_Bà ngồi xa quá thì làm sao mà nghe được, không thấy tôi kéo ghế lại gần đó hả -tôi goải thích.

 

_Ra vậy -nhỏ gật gù.

 

_Lên đập chết mẹ nó cho tao -thằng A lên tiếng.

 

_Thôi anh, có gì từ từ rồi tính -nhỏ Thy cản lại.

 

_Má nó, nó dám đánh anh với a3 em kìa, sao em lại có thể nói từ từ được, thù này anh nhất định phải trả -thằng A vung lên.

 

_Thôi A khoan đã mày, giờ lên đó đập nó cũng đéo được đâu, mình đéo có bằng chứng -tôi nói cay đắng.

 

_Bằng chứng làm cc gì, đập thì đập thôi, với lại chẳng phải mày nghe nó nói vậy sao -nó cãi lại

 

_Mẹ, có mình tao nghe được thì nói ai tin, để suy nghi cách đối phó với tụi nó đã -tôi nói.

 

_Má nó -thằng A chửi rủa rồi ngồi phịch xuống ghế, mắt nhìn trừng trừng xuống bàn.

 

_N ông kể lại những gì ông nghe đi -nhỏ Linh yêu cầu.

 

_Được rồi.

 

Rồi tôi kể lại cho cả đám, nghe tới đâu ai nấy đều tức tối tới đó, nhưng mà biết làm gì được ngay lúc này đây, khi mà tôi chẳng có trong tay cái bằng chứng nào để mà vạch mặt tụi nó cả. Thêm vào đó nhỏ MNgọc ngày càng thân thiết với thằng Khang, có em thì luôn xem thằng Khương là bạn thân của mình nữa.

 

Giờ ra chơi một ngày sau đó không lâu, lại 1 lần nữa tôi vô tình nghe lén được cuộc nói chuyện của hai thằng cô hồn kia, 1 cách tình cờ đầy thú vị, thực ra lần này lại là ở góc cầu thang cơ.

 

Tôi lên văn phòng có chút việc, khi về qua dãy cầu thang của A1 thì dây giày bị tuột ra, nên tôi cuối xuống buột lại, vô tình lại đúng lúc hai thằng cờ hó kia đi ngang.

 

_Sắp rồi mày à, ít bữa nữa là tao dụ được con Ngọc rồi.

 

_DM nhớ chừa phần anh em với, mà tao nghĩ con đó chắc còn tem mà nhỉ?

 

_Có thể đấy, nó đéo phải loại dễ dãi, xem ra thì hàng chưa qua sử dụng.

 

_Kì này mày vô mánh rồi, được hàng nguyên tem.

 

_Haha tao mà, bỏ công ắt thành việc.

 

_DM còn tao, dụ nhỏ Thư khó vãi, lại thêm thằng l* kia lúc nào cũng bên cạnh.

 

_Thì đập chết mẹ nó đi.

 

DM này thì đập tao, nghe tới đó là tôi nóng máu lắm rồi, thêm lần trước tôi chưa đập được nó nữa nên tôi dồn hết cho lần này xử nó 1 lượt.

 

Tôi đứng phắt dậy bass thẳng vào mặt thằng Khương 1 chõ, rồi lại tiếp tục cho thằng Khang vài đấm liên tiếp vào mặt.

 

_DM tao nè, đánh tao đi -tôi chửi.

 

Thấy tôi tụi nó có vẻ bất ngờ, nhưng cũng thủ thế chống lại tôi. Có vẻ cũng là dân có nghề đây mà. Nhưng trình thì chưa tới đâu cả.

 

Tôi lao tới đấm liên hồi vào ngực thằng Khang, rồi lại giật chỏ vào ngực thằng Khương, khuyến mãi thêm 1 cú bay người chấn đầu gối vào chấn thuỷ của nó nữa.

 

May đâu có mấy thằng lớp nó đi ngang, nhảy vào lôi tôi ra.

 

_Coi chừng tao đó. -tôi chỉ tay vào mặt hai thằng đó rồi quay lưng về lớp, xem như thù đã phần nào được trả.

 

 

» Đánh mất

 

Mang tâm trạng bực tức, tôi quay ngoắt người đi về lớp, mặc cho bao nhiêu ánh mắt hâm mộ dõi theo =]]

 

Cơ mà đi nữa đường thì thằng A chẳng biết từ đâu chui ra nữa, nó nắm đầu tôi kéo lại.

 

_Ê mày đây rồi, lên văn phòng với tao cái.

 

_Gì nữa, tao mới lên đó hồi nãy mà? -tôi hỏi có phần nóng nảy.

 

_Lên có việc, mà làm gì mày nóng thế? -nó nhận ra được sự khác thường trong tôi rồi.

 

_Lúc nãy tao vừa đập hai thằng chó kia -tôi nói.

 

_Hai thằng nào?

 

_Thì hai thằng Khang Khương A2 đó.

 

_DM sao mày không rủ tao -nó cự lại.

 

_Mẹ, tao vô tình nghe nó nói chuyện, sẵn tiện nện luôn, thời gian đâu đi kêu mày nữa.

 

_Vcc thế tụi nó sao?

 

_Thì bầm dập sơ sơ, đám lớp nó ùa ra cản lại -tôi ra chiều tiếc nuối kể lại.

 

_Mẹ, xem như hên cho nó vậy.

 

_Ờ, mà lên văn phòng làm méo gì nữa, còn gì để nói với bác HT à @@

 

_Nhắc mới nhớ, đi thôi mày.

 

Nó lôi tôi đi ngược hướng trở lại văn phòng, lại tiếp tục được làm việc trong phòng máy lạnh rồi.

 

Tưởng gì lạ, hoá ra nó kêu tôi lên nhận tiền, tiền cọc thuê âm thanh với sân khấu chuẩn bị cho hội trại sắp tới ấy mà. Rồi hai thằng lấy xe thằng A chạy đi luôn, lúc về thì cũng sấp sĩ giờ ra về luôn rồi. Hí hửng trở về lớp, 1 phần đập được hai thằng cờ hó kia 1 trận, 1 phần vì thằng A lôi kéo tôi trốn được 3 tiết học, sướng tê cả người.

 

Bước vào lớp với khuôn mặt like a boss, hai thằng chào giáo viên, nói lý do rồi bước về chở ngồi luôn. Kéo ghế ra ngồi… rồi xếp tập sách chuẩn bị ra về luôn, vì còn 5p nữa là ra về luôn rồi.

 

_Thôi còn có 5p, các em tan sớm đi -thầy dạy sinh nói rồi bước ra ngoài trong niềm vui vỡ oà của cả lớp, đứa nào đứa nấy đứng dậy rần rần, xô bàn xô ghế để mà ra về. Tôi và thằng A cũng là 1 trong số đó.

 

Cơ mà chưa bước ra khỏi chổ được nữa bước thì 1 thân hình nhỏ nhắn nhưng quen thuộc đứng chặn lại đường đi của bọn tôi.

 

_Ơ gì thế Ngọc, sao đứng đó mà không về? -tôi thắc mắc khi thấy nhỏ MNgọc đứng trước mặt.

 

Đáng lẽ theo thường ngày thì nhỏ phải đi vế trước tôi chứ, vì nhỏ còn ra gặp thằng Khang trước khi về nữa mà, còn đằng này thì chặn tôi lại, chắc là có việc gì nữa rồi đây.

 

_À hai người ở lại mình bàn chút chuyện nhé -nhỏ nói.

 

Cũng ok, tôi quăng cái cặp lại bàn, rồi ngồi lên mặt bàn luôn, hai chân buông thổng xuống đất. Thằng A cũng vậy, cơ mà nó đeo balô ngược ra phía trước ngược, ngồi đó mà nhịp giò.

 

Cả em cũng bước lại phía bọn tôi, chắc là bàn chuyện văn nghệ rồi hức, còn gì đâu nữa buổi trưa tan học sớm của tôi @@

 

Lớp tôi về hết, chỉ còn lại 4 đứa tôi trong căn phòng, vắng lặng đến lạ lùng.

 

_Bàn chuyện văn nghệ à Ngọc? -tôi hỏi.

 

_Không phải! -nhỏ nhìn tôi nói, 1 cách hờ hững.

 

_Ủa vậy sao? -tôi thắc mắc

 

Chát! 1 cái tát bất ngờ từ nhỏ Ngọc, và tôi lãnh trọn nó trên khuôn mặt mặt. 1 cái gì đó rát bỏng lên ở phía má trái của tôi.

 

_Gì vậy? Cô bị điên à? Sao lại đánh tôi? -tôi hét lên 1 cách đầy tức giận, còn thằng A thì trố mắt ra nhìn 1 cách đầy ngạc nhiên.

 

_Phải! Tôi bị điên đó! Tôi bị điên mới coi lầm anh là bạn! Tôi không ngờ anh là con người như vậy! -nhỏ hét toáng lên.

 

_Là sao? Cô nói gì tôi không hiểu?

 

_Anh còn hỏi nữa à? Anh tự suy nghĩ về việc mình làm đi.

 

_Hừ! Ý cô là việc tôi đập hai thằng chó đó à -tôi lạnh lùng nói, có vẻ như lại dính trap nữa rồi.

 

_Đừng xúc phạm bạn tôi khi anh là 1 người không ra gì -nhỏ nói.

 

_Xúc phạm? Như vậy là xúc phạm nó hay sao? Tôi không được quyền đánh lại nó khi nó cho người đánh tôi với thằng A hay sao? -tôi cự lại.

 

_Đánh anh? Khang với Khương không hề làm vậy! Chỉ có anh đi gây sự với người ta thôi.

 

_Xin lỗi, trước giờ thằng này chưa hề gây chuyện với bất cứ thằng nào! -tôi nhìn nhỏ nói.

 

_Vậy sao? Thế ai là người luôn bày mưu phá tôi mỗi khi tôi nói chuyện với Khang hả?

 

_Thế hả, bộ con trai bọn tôi giỡn với nhau lỡ đụng chạm tới nó thì được xem là bày mưu phá nó hả? -tôi bực tức nói.

 

_Được rồi, thôi bỏ qua chuyện này, tôi muốn nói tới chuyện khác!

 

_Gì nữa đây?

 

_Anh định làm gì tôi? -nhỏ nhìn tôi với ánh mắt bực tức.

 

_Làm gì là làm gì? Tôi có định làm gì cô đâu? -tôi thắc mắc, càng lúc càng khó hiểu rồi đây, cái gì mà tùm lum vậy nè.

 

_Hừ anh còn chối à, chính Khương đã nghe anh nói chuyện với A, về việc muốn làm nhục tôi, anh còn gì để nói không? -nhỏ nhìn tôi thất vọng.

 

Choáng váng, quả thật là choáng váng trước lời nhỏ nói. Tôi nhìn qua thằng A với ánh mắt kinh hoàng, và cũng nhận được ánh mắt đó từ nó.

 

_Cô nói cái gì? Nói lại 1 lần nựa coi? -tôi không tin vào tai mình, yêu cầu nhỏ lập lại.

 

_Tôi nói anh muốn làm nhục tôi, anh còn gì để nói hay không?

 

_Điên khùng, thằng này thề có trời đất chẳng bao giờ có ý định đó, và cô hỏi thằng A thử xem tôi và nó có nói chuyện điên khùng đó bao giờ chưa -tôi cảm thấy tức giận khi bị gán ghép cái tội danh ấy.

 

_Anh im đi, tôi thừa biết hai người là bạn thân tất nhiên sẽ bao che cho nhau rồi -nhỏ hét.

 

_Cô không tin tôi sao? -tôi cảm thấy bất lực.

 

_Tôi đã từng tin, và bây giờ thì tôi không tin bất cứ lời nào từ anh nữa -nhỏ nói, mắt rưng rưng.

 

_Được thôi, tuỳ cô vậy! -tôi nói 1 cách không cam tâm.

 

_Chào anh, từ giờ chúng ta không còn là bạn -nhỏ nói, xách túi lên bỏ đi.

 

_Coi chừng với thằng Khang đấy, bạn tốt đó! -tôi cười nhếch môi

 

_Không cần anh nhắc nhở, tôi tự biết ai tốt ai xấu -nhỏ trả lời rồi đi luôn ra ngoài, còn lại trong phòng là tôi, thằng A với em. Giờ thì thằng A cứng họng luôn rồi, nó ngỡ ngàng đến mức ngồi bất động, mắt nhìn trừng trừng theo bóng dáng khuất xa của nhỏ Ngọc.

 

_Còn em! Có tin anh không -tôi thở dài bất lực.

 

Em không nói gì, chỉ ôm chầm lấy tôi, thật lâu… rồi em buông ra.

 

_Em xin lỗi, nhưng chúng ta cần có thời gian để xem xét lại. -em nói, rồi ngập ngừng nhìn tôi, mắt lệ nhoà.

 

_Em nói tiếp đi, anh đang nghe đây -tôi hờ hững nhìn em nói.

 

_Mình… tạm chia tay 1 thời gian… nha anh… em cần có thời gian để suy nghĩ -em nói trong nước mắt.

 

_Được thôi, tuỳ em -tôi mỉm cười, lấy tay lau đi dòng nước mắt đang lăn dài trên má em.

 

Em vẩn khóc, nhưng vẫn gạt tay tôi ra, xách cặp ra về trong tiếng nấc. Tiếng nấc của em như xé nát cõi lòng tôi. Em đi khuất khỏi cửa lớp, tôi chợt bật cười, nụ cười cay đắng.

 

_Về thôi mày, trưa rồi -tôi nói.

 

_Chuyện gì đang xảy ra đây -nó lấp bấp hỏi tôi.

 

_Tao thua rồi, mất hết rồi, giờ thì về -tôi cười vỗ vai nó.

 

_Ừ về, rồi cũng có cách giải quyết thôi -nó mỉm cười an ủi tôi.

 

_Thôi kệ đi, tới đâu thì tới haha.

 

_Mày khùng mất rồi -nó lắc đầu.

 

_Ừ tao mà, về mày.

 

Rồi hai thằng khoác vai nhau ra về như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng tôi, có 1 cái gì đó đã vỡ tan…

 

» Suy sụp

 

Đúng là trên đời chẳng có hai từ công bằng, vì luôn luôn có những vòng xoáy đen tối lôi ta vào vũng bùn cả. Hai từ công bằng sao khó tìm quá, nhưng hai chữ bất công lại dễ dàng xuất hiện, thêm vào đó đối với tôi còn hai từ đổ tội…

 

Chán cái xã hội này, làm cho người ta tin tưởng mình thì rất khó và mất thời gian, còn để 1 ai đó mất lòng tin với mình thì rất dễ, chỉ đơn giả là 1 vài lời nói bịa đặt của thiên hạ.

 

Tôi không buồn vì cả em và MNgọc nóng giận hay tỏ thái độ với tôi vì việc tôi đánh hai thằng kia cả, chỉ có điều tôi không hiểu được tại sao cả hai người lại đi tin tưởng người ngoài mà chẳng hề tin tôi? Bộ tôi không đáng tin lắm hay sao nhỉ?

 

Về phần MNgọc, tuy lúc trước tôi có phần ghét nhỏ, nhưng hiện tại tôi không phủ nhận là tôi có chút tình cảm với nhỏ, nhưng chỉ dừng lại ở mức người thân trong gia đình mà thôi, ý như là em gái vậy. Nhỏ là người thường phân tích mọi việc tốt nhất trong cả đám, luôn đưa ra những ý kiến mang tính quyết định, ấy vậy mà giờ đây nhỏ lại sai lầm như vậy, nhỏ đã suy nghĩ theo cảm tính, để rồi làm lu mờ đi trí phán đoán của bản thân.

 

Còn về phần em, em là người tôi yêu nhất, cũng là người mà tôi luôn hi vọng được kề bên trên đoạn đường sắp tới. Ấy vậy mà 1 chút gì đó tin tưởng tôi trong em cứ như là hạt cát vậy, gió thổi thì nó bay mất thôi. Yêu nhau cho lắm, vậy mà giờ đây lại vì 1 chuyện không có thật, à không phải nói là có thật, chỉ có điều là sai người mà thôi.

 

Đành thôi vậy, phó mặc cho số phận, gió cuốn lá bay mà thôi. Đến khi nào em hiểu cho tôi thì thôi, chứ giờ thì… “ừ mình tạm chia tay”

 

Tâm trạng chẳng mấy tốt đẹp cho lắm, tôi bước lang thang trên đường, hướng về phía quán cafe của tôi. Đường phố vẫn bộn bề tấp nập người buôn kẻ bán, vẫn rộn ràng xe cộ qua lại, nhưng sao mà lòng tôi lạnh giá quá, cô đơn quá.

 

Bước chân vẫn cứ đều đặn không mỏi mệt, tôi cứ như người vô hồn giữa con phố đông người qua lại, cứ thế tôi đi đến quán, chẳng 1 chút hứng thú nào cả đối với cái thế giới đang quay cuồng theo quỹ đạo kia cả.

 

Tới quán, tôi quả thực chẳng làm gì hơn ngoài việc tự lấy cho mình 1 ly cafe không đường không đá, trong ánh mắt ngạc nhiên không kém phần kinh sợ của đám nhân viên cả.

 

Chọn cho mình 1 bàn khuất bên 1 khung cửa sổ, với cái view hướng thẳng ra phía đường tấp nập người qua kẻ lại bên ngoài. Cứ thế tôi uống cạn ly cafe đặc biệt của mình, vừa uống vừa suy nghĩ về cái sự đời của mình. Ừ vui đấy!

 

Một hình ảnh quen thuộc lướt qua trên đường, là nhỏ Ngọc đang ngồi sau lưng thằng Khang trên chiếc Novou 4. Có vẻ nhờ tôi mà hai đứa nó trở nên gần gũi, khắn khít với nhau hơn thì phải.

 

Lắc đầu, miệng nở 1 nụ cười cay đắng, ừ thì mình là 1 kẻ thua cuộc. Thua tất cả! Mất tất cả.

 

Dt chợt rung, là thằng A gọi

 

_Gì thế mày? -tôi hỏi.

 

_Mày ở đâu rồi, qua bar a2 nói chuyện coi.

 

_Qua rước tao đi, bên cafe.

 

_Ừ chờ chút.

 

Tầm chục phút sao, thằng A trên con ex quen thuộc đỗ xe ngay trước cửa quán cafe để hốt tôi qua bar. 1 chút thú vị đấy, dù gì giờ cũng là lúc vui chơi cho quên hết nỗi buồn vậy.

 

Vào trong thì anh chị hai cũng biết chuyện, chắc 1 phần thằng A nói, phần còn lại là nhỏ Ngọc rồi, haizz

 

_Mày có đúng như lời con Ngọc nói không N -chị hai chất vấn.

 

_Chị nghĩ sao?

 

_Tao thì tao tin mày, nhưng tao cần mày nói sự thật -chị hai nói.

 

_Được rồi, để em kể.

 

Rồi tôi tâm sự lại với chị hai, có nhiêu kể nhiêu thôi, xem như bày tỏ hết nổi lòng của mình vậy, nhờ đó mà tâm trạng khá hơn đôi chút.

 

_Xem ra thì… em nên cẩn thận hơn đi -chị hai nói.

 

_Chị nghĩ nó chơi em tiếp à?

 

_Có thể lắm, vì em là người biết được kế hoạch của tụi nó -chị hai phân tích.

 

_Thế em phải làm sao, đập chết mẹ hai thàăng đó trước khi nó đập em à -tôi phấn khích

 

_Nữa, giờ tao thấy cái ngu của mày rồi đó -chị hai lắc đầu.

 

_Ủa hai em thấy nó ngu lâu rồi sao bây giờ chị mới thấy -thằng A xen vô.

 

_Mày nín, để tao tính sổ với thằng này đã -chị hai trừng mắt với thằng A.

 

_Ngu bà già mày -tôi chửi nó.

 

_Nghe nè thằng đần!

 

_Sao chị?

 

_Mày quá nóng vội, lại hành động theo cảm tính nữa, nên dễ bị tụi nó khai thác. Mày nên bình tĩnh tìm cách mà đối phó, chứ không thì có mà đi ăn cám thôi thằng ngu à -chị nói.

 

_Nhưng mà thấy nó là quại tới rồi, giờ thêm nhỏ Ngọc bênh nó nữa, phải làm sao đây.

 

_Trước hết mày tìm bằng chứng đi, và hơn hết là bảo vệ nhỏ Ngọc, không là nó lên dĩa đó.

 

_Được rồi, để em gánh vậy -tôi rầu rĩ.

 

_Ừ có gì gọi tao, tao với a2 mày giúp cho.

 

_Dạ chị.

 

Có người tin tưởng, lại còn giúp đỡ nữa thì còn gì bằng, ít ra cũng mang lại cho tôi 1 hi vọng, tuy mong manh và dễ đứt với cái ý định làm cho hai nhỏ sáng mắt ra trước bộ mặt thật của hai thằng kia ấy mà.

 

Hôm sau đi học, giờ ra chơi tôi xuống căn tin cùng thằng A, cơ mà chó khôn thì không cắn càn, đằng này gặp chó hoang nó đứng sủa thôii @@

 

 

_Ôi coi thằng phế thải kìa, bị ghệ bỏ vui không haha.

 

 

Máu nóng lại sôi, bất chấp lời dạy dỗ của chị hai, tôi lại sấn tới chổ nó. Và thằng A cũng vậy, bước theo chân tôi luôn.

 

_Mày vừa sủa gì -tôi cay cú, tay nắm lấy cổ áo nó nhấc lên.

 

_Bỏ tay ra đi bồ, thằng thất bại -nó bình tĩnh nhìn tôi nói.

 

_Mày!

 

Tôi định dến cho nó 1 đấm vào mặt, cơ mà hai người con gái lại xuất hiện với giọng hét quen thuộc.

 

_Anh làm cái gì vậy, bỏ bạn tôi ra -nhỏ MNgọc hét.

 

_Anh lại giở thói côn đồ ra nữa à -lần này là em lên tiếng.

 

_Hừ vậy đấy.

 

Tôi buông nó ra, đẩy nó sang 1 bên lấy đường mà đi, bỏ mặt em và nhỏ nhìn theo với ánh mắt hằn học. Kệ vậy, mặc xác nó đi.

 

» Chuẩn bị

 

Thấm thoát chỉ vài ngày sau là tới ngày cắm trại rồi, tôi cũng chẳng buồn quan tâm đến chuyện của em và nhỏ nữa, tới đâu thì tới thôi.

 

_Ê mày mai đi cắm trại không -thằng A hỏi tôi, vì mấy bữa nay tâm trạng của tôi không được tốt cho mấy.

 

_Đi thì đi thôi, ngại gì -tôi trả lời vu vơ

 

_Ừ mày đi thì tao đi, chứ tao cũng chẳng muốn gặp mặt nhỏ MNgọc -thằng A nói 1 cách đầy khó nhọc.

 

_Kệ nó đi, bơ nhau mà sống. DM quen biết bao nhiêu lâu rồi mà chẳng hiểu được tính của anh em mình thì thôi đi, chẳng cần thiết phải quan tâm. -tôi trách móc.

 

_Nhưng mà ít ra nhỏ cũng là bạn thân của mình, giờ phải tìm cách cho nhỏ tỉnh ra trước thằng Khang đã.

 

_Cách gì giờ? Mày thấy nó có tin lời của mình nói hay không? Khó lắm mày à.

 

_DM không thử thì làm sao mà biết. -nó cự lại tôi.

 

_Haizz hết cách rồi. Nhưng mà để coi sao đã -tôi thở dài.

 

_DM cứ chờ mà xem, khi đó cả con Thư cũng tiêu trong tay tụi nó luôn rồi -thằng A hét lớn.

 

Tôi câm nín trước lời thằng A, cũng phải thôi tôi lại vô tình quên đi mất mình còn 1 cô bạn gái kia mà, ừ thì tạm chia tay không có nghĩa là xa nhau mãi mãi, nhưng nó cũng đồng nghĩa với việc có thể làm mất đi tình cảm giữa hai người.

 

Em giờ này đang làm gì nhỉ?

 

Thoáng chút rung động trong tâm trí, tôi nói lại với thằng A 1 cách đầy quyết định, có vẻ như lời nói của nó đã đánh động vào lòng tự trọng trong tôi mất rồi.

 

_Gọi cho a2 nhờ người theo dõi động tĩnh, 1 là của nhỏ MNgọc, hai là Thư, và trên hết là điều tra gia phả nhà hai thằng chó đó, ghi lại hết hoạt động trong ngày của tụi nó, và cũng tìm luôn bên cạnh nó có mấy thằng tay sai nào hay không, vì có thể đó là những thằng đã úp hai thằng mình -tôi ra lệnh

 

_Oke mày, có vẻ như mày lấy lại được lí trí rồi đấy -thằng A cười nói.

 

_DM tao không để hai thằng chó đó sống yên với tao đâu. -tôi nghiến răng.

 

_Ừ được rồi để tao lo, mà còn gì nữa không?

 

_Trước mắt cứ như vậy đi, nhớ kêu ae có chuyện gì thì gọi báo tao liền nhé. -tôi nói.

 

_Được rồi.

 

_À mà chừng nào dựng trại! Tao lại quên mất rồi -tôi hỏi nó.

 

_Mẹ mày có nhiêu đó cũng chẳng nhớ, đúng là điên vì tình mà. Chiều 3h vào trường dựng trại. -nó chữi tôi

 

_Oke chiều tao có mặt.

 

Vậy là từ đó trong tâm trí tôi lại xuất hiện 1 cái gì đó gọi là nung nấu ý chí, 1 ý định quyết tâm làm sao có thể chơi lại hai thằng cờ hó kia 1 cách đầy quang minh chính đại, để không còn ai có thể bắt bẻ được tôi nữa.

 

Chợt nhớ đến những lúc tôi nghe lén tụi nó, chẳng phải đều do tình cơ hay sao, giá mà tôi chịu bình tĩnh hơn, nhanh trí hơn lấy dt ra ghi âm lại nhỉ. Nếu ghi âm được thì có bằng chứng vạch mặt tụi nó mất rồi, chứ hơi đâu mà phải chịu lâm vào cái cảnh chết tiệt này cơ chứ.

 

Do đó tôi lại chơi sang đầu tư hết cỡ cho vụ này, dt cho aB nhờ mua dùm 1 máy ghi âm, 1 bút ghi âm, 2 camera mini, cộng thêm 2 bộ phận định vị GPS nữa. Tốn cũng bộn đấy, nghe tôi liệt kê danh sách đồ cần mua mà aB nóng ruột, còn hỏi tôi định đi cướp xe chở tiền hay gì mà trang bị dữ vậy.

 

Chẳng buồn nói nhiều với ổng, tôi chỉ cần ổng mua đồ giúp tôi càng nhanh càng tốt mà thôi. Cơ mà chẳng biết lão tìm nguồn nào mà nhanh thế, chỉ đến tối là aB gữi hàng vào cho tôi, không thiếu 1 món.

 

Vậy coi như đủ phần chuẩn bị của tôi rồi. 1 bộ phận định vị sẽ được lắp vào dt của nhỏ MNgọc. Và việc này thì lại khó khăn. Vì tôi hầu như chẳng có cách nào để mà nói chuyện được với nhỏ cả, huống gì là lấy dt. Đành trốn về nhà mẹ, nhờ nhỏ Thy lấy trộm ngay trong đêm tối mà thôi.

 

Đó là chuyện của buổi tối, còn buổi chiều thì tôi vào trường cũng lũ ae hô hào dựng trại. Trại thì đơn giản thôi, dựng như căn nhà vậy, 6 cây cột chôn âm dưới đất. Rồi sao đó căng dây dù cho chặt, phủ tấm bạt lên nữa là oke.

 

Cái khó là làm cái cổng trại thôi. Đủ ý kiến bàn vào, cơ mà cuối cùng thì lại nghe theo ý kiến của tôi, làm cổng trại hình mái nhà, làm như cổng đám cưới ý không bằng.

 

Cơ bản là 2 cây trụ là hai cây chuối to, rồi thêm 1 cái khung để bản tên lớp hình chữ nhật. Ở phía trên hai đầu của hai cây chuối thì làm như kiểu mái nhà, sau đó lấy vỏ chuối lợp lên kiểu mái ngói ý.

 

Nhìn cái cổng cũng khá bắt mắt, hi vọng được giải cao trong cuộc thi làm cổng trại đợt này vậy.

 

Làm xong phần trại thì đã mất hầu hết thời gian của buổi chiều rồi, và cả đám ra về khi màn đêm bao phủ khắp sân trường. Lại chẳng muốn về, kéo cả đám ra nước mía đậu phộng ngồi tám chuyện thêm xíu nữa mà thôi.

 

_Mấy nay mày sao thế N -thằng K mập chợt hỏi tôi.

 

_Chẳng sao, tâm trạng méo được tốt thôi. -tôi nói

 

_Sao thế, lại chuyện tình cảm à mày? -thằng V hỏi

 

_Ừ có thể là vậy chăng -tôi cười nhếch môi.

 

_Mày với nhỏ Thư có chuyện gì à? Tao thấy hai đứa bây khác khác.

 

_Chia tay rồi -tôi buông lời 1 cách hững hờ, chẳng cần thiết cho lắm.

 

_Sao lại như thế, chẳng phải hai đứa bây yêu nhau lắm hay sao?

 

_Ai biết được điều gì, tại hai thằng chó kia thôi -tôi nói.

 

_À hai thằng cô hồn lúc nào cũng qua lớp mình chứ gì! -thằng V xác nhận.

 

_Nó đó, DM nó gài tao, giờ thì vầy đây -tôi nói.

 

_Cần tụi tao giúp gì không? -thằng P hỏi.

 

_Hiện tại thì chắc chưa có gì nhờ tụi bây được, để khi nào có đập nó thì tao gọi tụi bây -tôi cười nói.

 

_Ừ nhớ nhé mày, toàn anh em với nhau cả, có gì cứ việc kêu tụi tao ra, giúp được thì tụi tao giúp -thằng K lên tiếng.

 

_Đúng đó.

 

_Được rồi, khi nào cần thì tao sẽ nhờ tụi bây -tôi nói.

 

_Oke.

 

Tính tiền rồi ra về, ít ra cũng còn được những thằng bạn tốt ở bên cạnh, biết đâu nó sẽ giúp đỡ được tôi điều gì đó rồi sao?

 

Về nhà chuẩn bị cho xong cái phần định vị vào máy nhỏ Ngọc, hơi khó khăn 1 tí nhưng cũng xong, gắn chip vào thân máy luôn nên chẳng sợ rớt cho lắm:)))

 

Hôm sau là một ngày tốt, cũng đánh dấu cho 1 khởi đầu của cuộc chiến, 1 cuộc chiến tranh giành công bằng và lí lẽ, nhưng thực chất là giành “gái”

 

Sáng đến trường với cái đống dụng cụ kia, tôi quăng hết vào balo mà mang thôi. Không quên xách theo cây baton với con dao găm, biết đâu có việc cần thì sao.

 

Còn 1 bộ định vị, tôi lén chờ lúc em bất cẩn tôi nhét ngay vào phần vải phía trong cái cặp xách của em, vì hầu như đi đâu em cũng xách theo cái cặp này cả.

 

Thế là xong phần chuẩn bị, vì hai cái định vị kia đã được kết nối với dt của tôi hết rồi, chỉ cần hai người họ đi đến đâu là tôi đều biết cả.

 

7h sáng ngày 26-3, trận chiến bắt đầu.

 

Học sinh các lớp bắt đầu đến trường đông hơn, để chuẩn bị lần cuối cho trại của mình, và tôi cũng bắt đầu lôi kéo đám bạn lại, giờ đến lúc cần tụi nó rồi đây.

 

_Đông đủ cả rồi, mày kêu bọn tao lại đây chi thế N -thằng K mập hỏi tôi khi tôi nhờ thằng A đi lội kéo hết ae ra phía sân sau của trường.

 

_Sao sao? -cả đám nhốn nháo cả lên

 

_Giờ vầy, anh em chia nhau ra làm, cứ gặp hai thằng cờ hó kia qua bên trại mình là tìm cách đuổi nó, và khi nào thấy nhỏ MNgọc hay Thư đi chung là tìm cách tách chúng ra cho tao nhé -tôi ra lệnh.

 

_Oke còn mày thì sao?

 

_Tao sẽ tìm cách khác chơi tụi nó, hôm nay là 1 ngày dài mà hehe -tôi cười xảo quyệt.

 

_Mày càng lúc càng ác rồi đó.

 

_Chậc, tại tụi nó thôi -tôi cười.

 

_Thôi hành động đê.

 

_Chúc may mắn.

 

Cả đám giải tán khỏi khu vực đó, tôi thì bắt đầu đi ngược hướng lên lầu 3, lấy dt ra theo dõi, và cũng để chuẩn bị những trò chơi với tụi cờ hó đó.

 

» Hội trại

 

Cuộc vui bắt đầu, khi dưới sân trường đang tập trung làm lễ chào mừng ngày 26-3 thì trên lầu 3 lại có 1 thằng rảnh rỗi ngồi chúi đầu vào màn hình dt. Hai đốm đỏ xuất hiện trên màn hình, báo hiệu chủ nhân của nó đang xuất hiện ở sân trường dưới kia.

 

Tôi ngồi trong 1 phòng vắng, nghe đồn phòng này có ma nên chẳng mấy ai vào đây cả. Cơ mà tôi thì không sợ ma chết, chỉ sợ ma sống mà thôi. Ráng vò đầu bức tóc suy nghĩ xem cách nào chơi hai thằng kia, vừa làm nó mất mặt vừa lấy lại lòng tin của mọi người. Coi bộ khó lắm hay sao mà tôi suy nghĩ quài chẳng tìm ra cách nào tốt cả.

 

Vô tình đi đi tôi thấy mấy nhóc lớp 10 nó xách theo cả bịch bong bóng, tôi thấy có trò chơi rồi đây. Mỉm cười đi về trại, lúc này thì trại chưa có ai vào cả, vì vẫn còn ở ngoài sân dự sinh hoạt mà.

 

Cũng có vài đứa trốn vào đây, cơ mà chẳng ảnh hưởng gì đến tôi cả. Tôi tìm quanh trại thấy chẳng có bong bóng, vậy là phải mua nữa rồi.

 

Nhác thấy bên A4 có xô bột mì tinh, xem ra hôm nay chơi vui cmnlr @@

 

Tầm 9h thì diễn ra hội chợ ẩm thực. Lớp tôi thì bán nước lá sa kê với chả giò bắp. Thấy bán cũng đắt lắm.

 

Chẳng thấy vui vẻ gì mấy, cơ mà tôi cũng rảo bước quanh khu ẩm thực, xem mấy em xinh xinh trong trường ấy mà. Hôm nay coi bộ nhiều em xinh xuất hiện ra đây thì phải, đi tới đâu cũng thấy cả.

 

Nhưng dù sao thì tôi cũng không quên được mục đích chính của tôi, đó là đi thử vài vòng xem có thấy được em hay nhỏ MNgọc hay không, và trên hết là có hai thằng cô hồn kia đi chung không ấy mà.

 

Trời không phụ lòng người xấu, đi 1 vòng thôi là thấy cảnh cần thấy rồi. Em và nhỏ MNgọc đang dạo quanh khu ẩm thực, trên tay là những món đồ ăn vừa mua. Thấy hai người có vẻ vui lắm, ước gì mình có thể đi chung nhỉ.

 

Và tất nhiên hai thằng cô hồn kia như hai con cờ hó dính sát với chủ, luôn luôn đi sau lưng hai em, lúc thì mua món này, lúc thì tặng món kia cho hai nàng, coi bộ cũng nhiệt tình lắm.

 

Khi thì muốn tìm để biết hai người ra sao, mà đến khi thấy thì lại đâm ra ngứa mắt, chẳng biết tại sao nữa @@

 

Nóng nảy trở về trại, nhưng vừa đi vừa suy nghĩ tìm trò gì phá đám mới được. Lấy dt gọi cho thằng A, kêu nó về trại luôn. Giờ chắc nó đang đi với nhỏ Thy chứ chả đâu.

 

Tầm 10p sau thằng A trở về trại với 1 đống bánh trái trên tay.

 

_Gì kia mày, định đi bán à -tôi hỏi nó khi thấy nó tay xách nách mang đống bánh trái kia.

 

_Đâu có, mua cho vợ tao ăn á, mà mày kêu tao làm gì vậy.

 

_Có việc nhờ mày nè!

 

_Sao?

 

_Chạy đi mua bong bóng đi -tôi nói.

 

_Chi? Treo lên trang trí à -nó ngờ nghệch nhìn trại lớp rồi nhìn sang các trại khác.

 

_Không phải, bong bóng nước ấy -tôi cười nham hiểm.

 

_Đệch, mua nó chi? -nó vẫn chưa hiểu vấn đề.

 

_Chọi chết mẹ hai thằng kia cho tao -tôi đanh mặt lại.

 

_À à hiểu hiểu -nó cười.

 

_Mua về phân phát cho ae nữa nhé. Chia phe ra chọi, khi nào lại gần thì chọi nó, gáng đừng chọi trúng hai nhỏ là ok -tôi nói.

 

_Oke mày.

 

Nó bỏ đi tôi cũng đi theo, nhưng có điều đi rảo quanh các trại khác tìm cứu viện ấy mà. Số là các lớp 12 khác thì tôi cũng có quen biết 1 số người, lại toàn là dân quậy ấy mà. Lát nữa rủ tụi nó chơi bột với bong bóng nước, mục đích là che dấu tội của tụi tôi thôi, vì nhiều lớp chơi thì sẽ không bị nghĩ là lớp tôi ghét bỏ hai thằng kia mà chơi nó, do đó mọi người sẽ không nghi ngờ ấy mà.

 

11h trưa. Trò chơi bắt đầu khi giờ cơm trưa sắp đến. Đám ae đã có trong tay hai quả bóng nước, 1 vài thằng thì lại cầm bột mì tinh.

 

Cơ mà xui cho hai thằng cờ hó kia, thằng A chẳng biết chôm đâu được hai cái bao bố, cơ mà loại nhỏ, chỉ trùm được mỗi cái đầu thôi.

 

Định tách hai nhỏ ra rồi trùm đầu đập chết mẹ hai thằng đó luôn ấy mà:))

 

Nhưng mà nhiệm vụ bất khả thi rồi, khi mà hai thằng cờ hó kia dính với nhỏ như hình với bóng ấy. Vậy là đành phải nghĩ cách khác thôi.

 

Thấy K mập đang đi lại gần tôi, tôi liền nghĩ ra cách mới.

 

_Ê K mày đưa hết bong bóng nước đây -tôi nói.

 

_Nè, mà chi vậy mày -nó vừa hỏi vừa đưa cho tôi.

 

_À nghe đây, giờ mày lại đó kêu hai nhỏ đi về trại bàn chuyện văn nghệ, oke nhé -tôi nói.

 

_Rồi sao nữa -nó gật gù.

 

_Mày chỉ làm nhiêu đó thôi, còn hai thằng kia thì tụi tao lo.

 

_Oke mày, giờ đi luôn à. -nó hỏi.

 

_Ừ triển đi.

 

Thằng K vừa đi, tôi liền ngoắc mấy ae thủ sẵn bóng nước, chỉ cần thằng K dẫn hai nhỏ kia đi là chạy ào ra ném chết mẹ hai thằng đó, canh kỹ vào mặt. Ngay sau đó thằng nào cầm bột thì tiếp tục chọi vào mặt hai thằng đó, càng nhiều càng tốt.

 

Ae đồng ý với ý kiến của tôi, xem ra thì mình cũng đâu có ác gì mấy.

 

Thằng K vừa dắt hai nhỏ kia đi vừa khuất mắt, hai thằng cờ hó Khang, Khương cũng rảo bước đi về phía căn tin.

 

Tôi vỗ tay báo hiệu, ngay lập tức các ae chạy khỏi chỗ núp, ném liên tiếp bong bóng nước vào mặt hai thằng kia rồi chạy biến đi, cũng trong lúc đó từng nắm bột mì tinh trắng xoá cũng được xuất hiện trên người của hai thằng đó. Trắng tinh khiết =]]

 

Kế hoạch thành công, mấy ae bọn tôi kéo nhau ra khu ẩm thực ăn mừng luôn, thằng K cũng ra nhập bọn.

 

_Haha vui vkl luôn vậy.

 

_DM nhìn hai thằng đó mà tao chẳng nhịn được cười -thằng P vỗ tay vào đùi bộp bộp.

 

_Thế nào, vừa lòng mày chưa N -thằng V hỏi.

 

_Cũng tạm, coi bộ nhiêu đó cũng đủ làm tao vui rồi -tôi cười.

 

_Mẹ, sao nãy không trùm bao bố đập chết mẹ nó luôn -thằng A hỏi.

 

_Chưa được mày à, làm vậy thì ai trả công bằng lại cho tao, ai chứng minh được tao trong sạch -tôi giải thích.

 

_Hừ thôi được rồi -nó chấp nhận ngồi xuống ghế, dù vậy nó vẫn còn nóng vì chưa đập được hai thằng kia.

 

_Cứ bình tĩnh đi, rồi cũng có ngày tao đập hai thằng chó đó thôi -tôi nói với nó.

 

_Ừ tao sẽ chờ.

 

Coi bộ hai thằng kia vẫn không biết ai chơi tụi nó cả, vì chẳng thấy nó khai gì khi hai nhỏ phát hiện ra thân hình trắng xoá bột mì của hai thằng đó. Nhưng cũng có thể chỉ là nó muốn chờ đợi thời cơ để chơi lại bọn tôi mà thôi.

 

Tuy vậy nhìn thấy cảnh hai nhỏ quan tâm lo lắng cho nó mà tôi không khỏi buồn trong lòng, vậy sao…

 

» Lại bị úp

 

Kêu mấy anh em ngưng phá đám, lo nghỉ ngơi đi chơi cùng đám gấu của tụi nó đã, có gì tối rồi mình chơi nó tiếp. Ấy vậy mà tụi nó lại không chịu luôn mới ghê.

 

_Cứ chơi hai thằng l* đó tiếp đi, đang vui mà -thằng V heo nói.

 

_Đúng đó, với lại vừa phá nó vừa đi chơi với gấu cũng được mà -thằng P lên tiếng.

 

_Thôi đi, nay là ngày vui chơi mà. Với lại tụi mày còn có gấu nữa chi, lo cho tụi nó trước đã -tôi nói.

 

_Nhưng mà anh em với nhau thì giờ tụi tao giúp đỡ mày, chứ chẳng lẽ để mày cứ buồn như vậy quài -thằng K nói.

 

_Cảm ơn mày, nhưng giờ cứ như vậy đã, tối thì mình chơi nó tiếp -tôi vỗ vai nó.

 

_Nhưng mà N… -thằng T ngập ngừng.

 

_Giờ không nhưng nhị gì nữa, nghe lời tao đi, tụi bây giờ lo cho gấu đi.

 

_Gái gú để sang 1 bên đi, anh em là trên hết -thằng V đưa ra câu châm ngôn của nó.

 

_Đúng rồi đó!

 

_Đúng đó, anh em với nhau chẳng lẽ tụi tao bỏ mày -thằng H gay nói.

 

_Chẳng lẽ tụi mày muốn giống như tao sao? -tôi nhìn tụi nó hỏi, miệng cười cười.

 

_Ơ… thì. -tụi nó có phần ngập ngừng

 

_Nghe tao đi, đâu phải là tao không muốn tụi bây giúp đỡ, nhưng giờ thì án binh trước đi -tôi cười nói.

 

_Vậy thôi được rồi, có gì nhớ phone tụi tao nhé -thằng K nói.

 

_Được thôi, giờ về lớp ăn trưa thôi tụi bây -tôi nói.

 

_Oke mà trưa nay ăn gì mập -thằng V heo quay qua hỏi thằng K.

 

_Sáng ăn cơm sườn, trưa ăn nước tương -thằng mập nói.

 

_Đậu! Này thì nước tương này! -cả đám liền nhảy vào nện thằng mập vì câu nói của nó. Do nó là thằng đi đặt cơm cho cả lớp mà.

 

_Á đau tao đùa thôi, tha cho tao! Chu mi nga! -thằng K vùng dậy chạy biến đi.

 

Có đám anh em này bên cạnh thấy cũng vui, ít ra mỗi khi tôi buồn vẫn có những người bạn bên cạnh giúp đỡ, và trên hết là chúng không bỏ tôi khi tôi gặp khó khăn.

 

Rảo bước về trại của lớp theo chân những thằng bạn, nhìn tụi nó giỡn mà tôi cứ nghĩ nếu như rằng không có chuyện ngày hôm đó xảy ra thì hôm nay tôi cũng được vui đùa 1 cách thoải mái như vậy được rồi haizz.

 

_Này! -nhỏ MNgọc từ sau gọi tôi lại khi tôi vẫn lững thững bước đi trên sân trường.

 

_Gì? -giờ thì tôi chẳng muốn nói chuyện với nhỏ cho lắm, bất đắc dĩ mới trả lời nhỏ thôi.

 

_Lúc nãy anh làm phải không? -nhỏ đanh giọng lại hỏi tôi

 

_Hử? Làm gì là làm gì? -tôi giả ngu

 

_Hừ có phải anh đã làm Khang với Khương bị dính bột phải không -nhỏ hỏi.

 

_Thế hả, vậy nhìn tụi nó chắc tức cười lắm hả -tôi bật cười.

 

_Anh còn cười được à, anh làm cho người ta như vậy anh vui lắm hay sao? -nhỏ cáu.

 

_Này! Đừng đổ thừa bất kì ai khi chưa có chứng cứ, bộ hai thằng đó bị bất cứ thứ gì cũng đổ tội lên đầu thằng này à -tôi mỉa mai.

 

_Chỉ có anh là đáng nghi nhất thôi, vì cũng chỉ có anh rảnh rang đi phá quấy người khác.

 

_Hừ cứ cho là vậy đi -tôi cười đểu.

 

_Hi vọng anh bỏ thói côn đồ của anh đi, chào anh -nhỏ nói rồi bước đi vượt mặt tôi.

 

Chẳng buồn để ý, tôi tiếp tục lững thững bước về lớp. Hôm nay là ngày vui chơi nên không khí huyên náo lắm, nghe ồn ào và sôi động ở khắp mọi nơi.

 

Về lớp đảo mắt 1 vòng, chẳng thấy bóng dáng hai thằng các đảng kia, chắc là nó đã đi giải quyết đống bột trên người rồi. Còn em với nhỏ Ngọc thì đang nói chuyện, chắc lại bàn về việc hai thằng kia bị úp bột ấy mà.

 

Tôi kéo cái balo của thằng nào đấy kê đầu, nằm chợp mắt chút xíu, cơ mà mỗi khi mở mắt ra đều thấy nhỏ MNgọc đánh mắt sang với ánh nhìn hằn học.

 

Xong rồi tôi cũng cho qua, ngủ 1 giấc tới chiều tối luôn. Đến 6h thì về nhà tắm rửa này nọ, thay áo lớp rồi trở lại trường để ở vào ban đêm. Lại tiếp tục trò chơi với hai thằng cờ hó kia vậy.

 

Chạy xe trở về trường, chợt nhớ tới việc tối nay hai nhỏ sẽ biểu diễn 1 bài nhảy, vậy thì cũng nên mua hoa tặng cho hai người chứ. Dù có giận nhau thì giận nhưng mà trong tôi vẫn có tình cảm dành cho hai nhỏ mà, đâu thể nào nói từ bỏ là bỏ hết tình cảm dành cho hai người con gái đó được. Chọn cho hai em hai đoá hoa hồng đỏ thắm, định hai người thì hai màu hoa khác nhau, nhưng mà thấy hoa hồng đỏ đẹp quá nên chơi sang chọn trùng màu luôn vậy, dù gì mình cũng tặng nhưng giấu mặt cơ mà.

 

Đêm nay em với nhỏ MNgọc nhảy Shuffle dance trên nền nhạc bài Seve ấy, nhìn cũng xinh lắm.

 

Nhờ nhỏ Thy lên tặng cho hai nhỏ hai đoá hoa mà tôi mua lúc chiều, xong rồi tôi chỉ việc đứng từ xa mà quan sát hai nàng thôi.

 

Thấy hai người cũng vui lắm, mà chắc không biết là tôi tặng đâu, vì nếu biết thì đã quẳng nó đi mất rồi.

 

Chỉnh lại cái bút ghi âm trong túi, tôi lại rảo bước đi lòng vòng trong trường, chủ yếu là tìm hai thằng Hoàng Khang, Hoàng Khương kia, biết đâu khai thác được thông tin gì từ chúng thì sao.

 

Cơ mà mãi chẳng thấy bóng dáng hai thằng đó đâu cả, buồn vkl luôn ý.

 

Chán nản, tôi đi ngược lại phía tầng 3 của trường, tìm chút không gian yên tĩnh ấy mà. Dừng chân nơi ban công hướng nhìn thẳng xuống sân trường, nơi mà lữa trại đang được nhóm lên.

 

Thở dài lấy trong túi ra bao thuốc lá mà hồi chiều tôi nhét theo, châm 1 điếu rồi rít 1 hơi dài.

 

_Lựa chọn chổ đẹp nhỉ, cơ mà có vẻ như nơi này không thích hợp làm mồ chôn mày cho lắm -1 giọng nói khá thân quen, cách bỏ từ khinh khỉnh kia thì tôi còn lạ gì nữa. Với tay ấn nút thu âm lại, kì này mày xong rồi.

 

_Là mày à, cảnh thì đẹp cơ mà có chó xen vào chẳng được đẹp nữa rồi -tôi thở dài.

 

_Mày! -thằng Khương có vẻ nóng máu nên sấn tới, nhưng mà thằng Khang đã kéo nó lại.

 

_Từ từ đã, cứ để nó sũa những lời cuối cùng đi -thằng Khang khích bác.

 

_Thế hả, hai thằnh bây định làm gì tao thế? Tao sợ quá -tôi cười đểu.

 

_Bớt nói nhiều đi, tao nghĩ là mày nên học lại cách đếm đấy -nó nói, đứng lệch sang 1 bên để cho thấy được những bóng đen đứng phía dưới cầu thang. Tầm 1 chục người, coi bộ nó chuẩn bị chăm sóc tôi chú đáo lắm đây.

 

_Kéo đàn đông thế, có vẻ cũng đủ rồi đấy -tôi cười.

 

_Haha nay mày tận số rồi con, ai mượn mày cứ thích xen vào chuyện của bọn tao chi -thằng Khang cười lớn.

 

_Vậy sao? Thế bọn mày định làm nhục nhỏ Ngọc bạn tao là chuyện của bọn mày à, xin lỗi thằng này đéo để tụi mày đụng vào bạn tao đâu -tôi nói lớn.

 

_Haha bạn, thân mày còn lo chưa xong nữa mà lo cho ai? -nó hỏi

 

_Để tao đi nói với nhỏ Ngọc xem mày làm gì được nhỏ, mày nằm mơ đi rồi đụng được tới nhỏ -tôi đanh giọng nói.

 

_Haha mày nghĩ lời nói của mày con ngu kia tin chắc, đừng có mơ nữa -nó lại cười lớn. Càng khiến cho tôi nóng máu hơn thôi.

 

_Mày vừa nói gì? -tôi hỏi lại.

 

_Tao nói con Ngọc là 1 con ngu, rồi nó cũng phải chịu thuần phục tao trên giường mà thôi. Có gì tao gửi clip cho mày haha.

 

_Mày! -tôi sấn lại.

 

_À khoan đã, còn con Thư ghệ mày nữa, nó cũng ngon cơm lắm đấy, mày không hưởng thì để cho bọn tao -thằng Khương cũng lên tiếng, những thằng phía sau thì bật cười hưởng ứng.

 

_Cái DCMM.

 

Dứt lời tôi nhảy vào chiến với tụi nó luôn, cơ mà 1 chọi 1 chục trong hành lang vắng cũng khó, thêm nữa bên cạnh là hướng ra sân trường, té xuống là lên đường, phía dưới lại là cầu thang, không tiến cũng không lùi được. Chỉ có nước đánh trả lại tụi nó mà thôi.

 

Bị hội đồng thì cứ đè đầu thằng nào ghét mà đánh thôi, nên tôi chụp đầu thằng Khương mà chấn chỏ. Mấy thằng kia thì bụp liên hồi, cầm cự được 1 lát thì tôi đổ gục xuống, mặc cho tụi nó cứ đánh, cứ đạp liên hồi vào người tôi.

 

_DM chết đi con chó.

 

_Chết CMMĐ.

 

_Bố láo nè.

 

_DM mày đánh tao nè.

 

Từng cú đá cứ thay phiên nhau tra tấn thân người tôi, tôi chỉ biết ôm đầu lại chống đỡ mà thôi. Được 1 lúc thì tụi nó bỏ đi, bỏ tôi nằm đó thở không ra hơi. Cái DCM nhà tụi nó.

Lưu ý: Hãy lưu địa chỉ web này lại để lần sau còn vào bạn nhé!!!

» Chuyện kinh dị về thằng anh mình

» Chuyện tâm linh có thật by Ginta9x

» Những chuyện kì bí có thật: Quê em – Đất độc

» Truyện Ma VOZ: Hình như mới gặp ma trong nhà tắm? (Có Hình)

» Truyện tâm linh: Bố em (VOZ)

xem thêm Xem thêm: Truyện Voz sưu tầm

» Ca sĩ giấu mặt 2017- Tập 4: Ca sĩ hồ Quỳnh Hương

» LMHT: Cười chảy nước mắt với Thresh team mình vs Thresh team nó

» Dj-Pao-remix – Nonstop Thái Lan cực chất

» Cười xuyên Việt 2017 Tập 11 Full HD

» Ca Sĩ Giấu Mặt 2017 Tập 6 – Bùi Anh Tuấn Ngày 01/07/2017

Thế giới giải trí miễn phí trong tầm tay!
Liên hệ: support@advuitinh.com
Facebook: Danger+ ^^