[HỒI KÍ] CẤP 3, ANH VÀ EM – Phần 1
57274 Lượt xem
57274 Lượt xem
» Hạ màn
Hôm sau vừa vào trường thì MThùy đã qua lớp kím tôi, chuey65n gì thế nhỉ?
_N ơi ra mình nhờ tí có được không?
_Sao thế MThùy? -tôi hỏi
_Tối nay là sinh nhật T, anh ta mời mình, N có thể đi cùng mình không?
_Mấy giờ thế MThùy.
_6h á N, N có thể giúp mình không?
_Được thôi, 6h mình sẽ đi cùng MThùy -tôi chắc chắn với MThùy
_Vậy mình cảm ơn N trước nhé -MThùy nói
_Hì có gì đâu chứ, thôi mình vào lớp đây -tôi nói
_Bye N nhé
Vào lớp ngồi học mà tâm trí tôi cứ lơ lững trên mây, chỉ muốn mau chóng đến tối để nhìn cái vẻ mặt của thằng T mà thôi
Ra chơi, thằng Hưng phone tôi rủ tôi với thằng A xuống căn tin uống nước, cũng ok lếch xác xuống dưới ngồi ba la với tụi nó
_Nay m làm gì có vẻ vui thế -thằng Hưng hỏi tôi
_Sáng đi học uống lộn thuốc à m- thằng A troll tôi
_Bậy, tối nay đi chơi với MThùy =]]
_Ngon, đi chơi với hotgirl của khối luôn kìa -thằng Hưng vỗ đầu tôi
_Hèn chi cái mặt nó cứ hớn hở -thằng A bình phẩm
_Kệ mợ t đi hehe
Mãi một lúc sau nó mới chịu tha, không tra khảo tôi nữa. Tôi thì chỉ mong muốn sớm tới tối thôi, cũng chẵng biết sao trong lòng tôi có cái gì đó thấp thỏm không yên nữa, cứ nôn nao khó tả.
Chuyện gì đến cũng phải đến, tối thì MThùy lấy xe bảo tôi lai đi, vì tôi ra đây làm gì có xe cơ chứ. Lái chiếc liberty mà ai đi cũng nhìn, cũng phải thôi màu sắc nó sặc sỡ quá mà.
MThùy chỉ đường tôi chạy đến một nhà hàng khá lớn ở gần hồ Hoàn Kiếm, đúng là đại gia có khác nhỉ, đãi sinh nhật thôi mà tổ chức hoành tráng kinh.
Mở cốp xe lấy cây baton nhét túi quần phòng trường hợp bất trắc có còn lấy ra chiến. Ngước nhìn bầu trời Hà Nội 1 lần lấy lại vẻ bình tĩnh, tôi cùng MThùy tự tin bước vào trong. Khách khứa khá là đông, nhưng chủ yếu vẫn là đám choai choai cở tuổi của tôi thôi, nên cũng chẳng có gì ngại cho lắm.
_A MThùy e đến rồi à -thằng T chạy ra tiếp đón
_Ừ chúc anh sinh nhật vui vẻ nhé – MThùy lạnh lùng nói
_Anh cảm ơn, mà ai đây -nó quay sang nhìn tôi rồi hỏi
_Đây là bạn của tôi, nay tôi không có xe nên đi nhờ anh ấy -MThùy nói
_Vậy à, thấy mặt bạn quen quen đấy -nó nhìn tôi cười đểu
_Vậy hả, quen nhau sao? -tôi đáp
_Thôi hai người vào đi- nó nói
Tôi và MThùy song song bước vào, khi đi ngang thằng T không quên nhắc tôi 1 câu
_Chuyện t và m chưa xong đâu!
Khẽ cười nhếch mép, xem như tiếng chó sủa bên tai vậy, mặc kệ nó mà bước vào trong thôi, nói chung bữa tiệc diễn ra khá bình thường và suôn sẽ, chỉ có điều do tôi ngồi trong góc nên khá là cách biệt với buổi tiệc thôi, ai làm gì thì làm, tôi chỉ việc ngồi ăn mà thôi hehe
Nhìn thấy MThùy bị thằng T chuốc uống hết mấy ly, tôi cũng nóng máu lắm, nhưng đây là sinh nhật nó nên giữ thể diện cho nó chút, với lại ở đây bạn bè nó khá đông, chọc nó có mà nhừ xương mất. Thoáng thấy đồng hồ đã điểm sang con số 20h rồi, tôi kéo tay MThùy, ra hiệu về thôi. Ẻm cũng ngà ngà say rồi nên gật đầu, chào thằng T rồi bước ra phía tôi, tại tôi ngồi gần cổng vào nhé
_Em đi đâu vậy? -thằng T kéo tay MThùy hỏi
_Xin lỗi tôi mệt rồi, tôi muốn về – MThùy hất tay nó trả lời
_Vậy để anh đưa em về – nó nói tiếp, mặt dày thật chứ
_Không cần, tôi có N đưa về rồi, không cần phiền đến anh, anh vào ngồi với bạn gái của anh đi – MThùy nói
_Xin lỗi nhé, tôi đưa MThùy về được rồi – tôi nói
_M là cái thá gì mà đòi đưa MThùy về -nó nhìn tôi lớn tiếng
_Tài xế, thế nào -tôi nghênh mặt thách thức nó
_Nay sinh nhật anh em ở lại chơi chút nữa đi – nó quay sang MThùy nài nỉ
_Không là không, buông tôi ra. -MThùy khó chịu
_Ê buông tay ra đi bạn à – tôi nói, tay tôi nắm lấy tay nó vặn ngược, nó hét lên đau đớn rồi mới buông tay MThùy ra
_Đi thôi N -MThùy nắm tay tôi kéo đi, tôi cũng không quan tâm đến thằng T, quay lưng bước ra xe luôn, méo ngờ…
Choang!!!
Thằng T không biết lấy đâu ra cái vỏ chai bia nữa, chắc ở cái bàn gần chổ tôi đứng, vổ thẳng vào đầu tôi từ phía sau. Cái *** con mẹ nó chơi lén hèn vkl luôn vậy, mai mà đầu tôi khá cứng, chứ không gục tại chổ mất, hơi choáng tí thôi.
_N N có sao không – tiếng MThùy kêu tôi
_Không sao -tôi nói
Ngay lập tức, thằng T lao vào đạp vào ngực tôi, khá bất ngờ nên tôi không kịp né, té nhào vào mấy chiếc xe, mẹ kiếp, loàng choàng đứng dậy, tôi bình tĩnh quan sát đòn thế của nó rồi chống trả lại.
Thấy tôi đứng dậy, nó tiếp tục lao vào, nhanh như cắt tôi xoay người tung tuyệt kĩ của tôi, 1 đòn đá xoay trên không đá gót bàn chân vào giữa mặt nó, khiến nó té ngã tại chổ. Chưa dừng lại ở đó, tôi nhảy lên người nó, tung từng cú đấm vào mặt nó
_Dừng lại! M là ai sao lại đánh bạn trai của t?
một giọng hét khá quen thuộc, có phần thân quen nữa chứ, có lẽ nào…
Từ từ xoay người lại, dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo, một bóng hình quen thuộc mà tôi tìm kím bấy lâu nay đã xuất hiện ngay trước mắt của tôi.
Là em, người con gái tôi yêu, Hoàng Oanh à!!!
_Là em à! -tôi nhẹ nhàng cất lời
_Ơ…sao anh… -thấy tôi, Oanh lấp bấp, ngạc nhiên lắm à em?
_Hừ hóa ra là vậy, gia đình ngăn cách à, em nói dối hay lắm -từng tiếng tôi cất ra, nó như một mũi dao đâm vào tim tôi vậy?
_…
_Bấy lâu nay tôi đã tin lầm em rồi nhỉ, giờ thì hết rồi! Game over em à! -tôi nói, xoay người lại sút thằng T tiếp, bao nhiêu nỗi bực tức tôi dồn vào mỗi cú đá, khiến nó ọc máu mồm luôn
Choang!!! Hự!!!
Lại một cái chai nữa vào đầu tôi, nhưng ngay sau đó là một cảm giác man mát lạnh từ phía hông tôi truyền lại, thoáng chút nhói…
Nhìn xuống eo mình, một bàn tay nhỏ nhắn đang cầm cổ chai, đâm nữa chai bia còn sót lại sau khi đập vào đầu tôi vào hông tôi. Máu chảy ướt cả 1 vạt áo, MThùy nhìn thấy hét toáng cả lên
Là em!!!
_Hừ không ngờ em vì thằng này mà lại đâm anh đấy -tôi nói, thoáng chút buồn
_Em… xin lỗi… em không cố ý…
_Haha em đâm anh xong rồi xin lỗi ư, vui đấy – tôi cười cay đắng, nhìn bàn tay kia vẫn đang nắm chặt cổ chai bia đâm tôi =]] đau đấy em
_Em…
_Tôi không ngờ đấy, hạ màn thôi nhé – tôi cười nói, tay nắm lấy tay em kéo vỏ chai bia ra, máu cũng phún ra theo, chết tiệt thật
MThùy chạy đến dìu tôi, khóc nức nở. tôi gắng gượng bước từng bước nặng nhọc ra xe, còn Oanh thì đứng đó, nhìn theo tôi.
Câu trả lời của em là vậy sao? Nó đau lắm đấy…
Tạm biệt em! người con gái làm tôi đau về tinh thần lẫn thể xác.
Bước gần tới xe, mắt tôi nhòa đi, mệt mỏi quá, thế rồi tôi đổ ập xuống như một thân cây, gục ngã.
Tạm biệt em chẳng biết mai gặp nhau không
Nở nụ cười anh cười trong lòng.
Thầm nguyện xin hãy cho anh được yên vui
Khóc để lòng xoa dịu đi vết thương.
» Bắt đầu từ kết thúc
Bài Hát: Phai Dấu Cuộc Tình
Ca sĩ: The Men
Một người ra đi vội vã
Mang theo những
Dấu yêu xa rời
Một người về trong
Sầu bơ vơ
Mang thương nhớ
Mang trái tim
Vỡ tan bao mộng mơ
Để rồi chia ly từ đấy
Yêu đương hóa kiếp
đau thương người ơi
Để rồi bao đêm
Ngồi trong cô đơn
Hoài chờ mong
Mơ bóng em dấu yêu
Quay về đây
Cuộc tình xưa phai dấu
Từ một buổi chiều
Thật buồn mây xám
Theo nhau về
Sầu thương giăng kín
Lấp lối dĩ vãng
Tương lai mịt mù
Bóng em đã quá xa vời
Một mình lê chân lạc loài
Lang thang đường về mù khơi
Còn gì đâu em hỡi
Từng kỉ niệm
Nhạt nhòa theo
Tháng năm mong chờ
Về đâu đêm tối
Với bóng dáng ấy
Tan theo làn mây
Giấc mơ nay đã phai tàn
Cuộc tình ra đi vội vàng
Con tim này đành vỡ tan
Tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài, không biết tôi đã ngủ được bao lâu rồi nữa, mở mắt ra đã thấy thằng A ngồi gác chân lên giường đọc báo, thấy tôi tỉnh dậy nó cuốn vội tờ báo hỏi thăm.
_M thấy sao rồi?
_T nằm đây bao lâu rồi -tôi hỏi
_2 ngày rồi đó m, lâu khiếp -nó nói
_Chà gì lâu vậy, mà t sao thế.
_M bị đâm vào phần mềm, mất máu nhiều dẫn tới hôn mê, còn đầu m cứng nên không bị tụ máu, may đấy cu à.
_Hên, suýt chút đi bán muối rồi -tôi cười
_Mẹ bị vậy còn đùa được à
_Chứ sao hehe, mà sao m biết t ở đây?
_MThùy đưa m vào đây rồi dt cho t báo tình hình.
_Ừ vậy à, thế có ai xin cho t nghỉ học chưa. -tôi hỏi nó
_Yên tâm đi, nãy cô Lan vào thăm m xong lên trường xin phép giúp m rồi.
_Vậy à tốt rồi.
Haizz cái số gì mà toàn bị nằm viện thế này, băng bó tùm lum nữa cơ chứ, khổ thật.
Nguyên ngày hôm đó toàn là đám bạn tôi vào thăm, đứa cân đường đứa hộp sữa, đứa thì bộc trái cây, thấy cũng khá vui vì đám bạn này cũng tốt với mình thật. AB cũng có qua thăm hỏi vài câu, xong bỏ đi luôn, chẳng biết lão đi đâu gấp thế nữa.
Đến tối thì MThùy vào, theo sau là em
_Anh!
_Cô còn đến đây làm chi thế, xem coi tôi chết chưa à -Tôi lạnh lùng nói
_Em… Chỉ là e muốn xin lỗi anh… vì -ẻm lấp bấp.
_Khỏi đi, tôi không cần. Làm thì đã làm rồi, xin lỗi được ít gì cơ chứ.
_Xin lỗi anh…
_Cô đi đi trước khi tôi còn có thể kìm chế bản thân. -tôi bực tức
_Xin anh, cho em nhìn anh lần cuối nhé -O nói
_Vậy à, giờ thì nhìn đủ rồi đó, cô đi dùm tôi đi.
_Tạm biệt a, e xin lỗi, vì tất cả -nói rồi ẻm quay lưng bỏ đi luôn, mọi chuyện chấm dứt
Vài ngày sau thì tôi nghe tin gia đình Oanh cùng gia đình thằng T qua Mỹ định cư, vậy là xong thêm 1 mối tình.
Câu trả lời của Oanh khiến tôi đau đấy, nằm viện gần 2 tuần lễ chứ đâu có ít. Nhờ có Oanh mà tôi trở nên lạnh lùng hơn, suy nghĩ quyết đoán hơn, và chắc còn phũ phàng hơn đối với gái, mãi mấy tháng sau tôi mới 1 lần nữa rung động bản thân, bởi 1 cô bạn thân, phải nói là oan gia mới đúng hehe. Nhưng rồi đó cũng không phải là một mối tình êm đềm của tôi nơi đất Hà thành này đâu. Bất ngờ lắm, chẳng lường trước được điều gì!
Vài ngày sau khi vết thương kín miệng, tôi cũng được xuất viện, cứ nằm mãi nơi đây hoài ngột ngạt quá.
Cuộc sống trở lại vào guồng xoáy, chẳng mấy chốc tôi cũng quên được hai bóng hình đó, hai người con gái làm tim tôi đau, nói là quên nhưng vẫn còn đâu đó trong tim hình bóng của hai ẻm, chút kí ức buồn thôi.
Người ta nói cách quên đi 1 người nhanh nhất đó là yêu 1 người khác, đúng vậy, chỉ cần ta đặt hết tình cảm vào 1 người khác thì dần dần ta sẽ mất đi cảm giác nhớ người cũ, chỉ dồn tâm trí vào người mình yêu mà thôi.
Tôi cũng vậy, tuy không vội vã yêu 1 người con gái khác, chẳng hạn như MThùy lúc nào cũng bên cạnh tôi vậy, nhưng tôi cũng vẫn dướng vào những lưới tình khác nhau, để rồi những ngày sống ở Hà Nội còn lại không phải là những ngày sống êm đềm nữa mà đầy sóng gió nổi lên bất ngờ. Thú vậy đấy, tôi sẽ đón nhận, nhanh thôi!
» Tình mới. Chuyện bắt đầu
Xuất viện được vài ngày thì tinh thần tôi cũng ổn định trở lại, chuyện gì đã qua thì hãy cho gió cuốn nó đi luôn. Thời tiết lúc này khá lạnh, tháng 12 rồi còn gì, nhanh thật, thoáng cái là gần hết năm nữa rồi haizz.
Một chiều aB gọi dt cho tôi, chẳng biết có gì hay không mà gọi thế không biết.
_Alo N hả -aB hỏi
_Chứ ông nghĩ ông đang gọi cho ai thế? -tôi xoáy
_Mẹ m làm khó nhau hoài thế.
_Gọi e có gì không?
_Tối qua nhà hàng XX bên hồ Hoàn Kiếm có việc, m kêu tbằng A dùm t luôn nhé, à mà có thằng nào chí cốt hốt theo luôn cũng được -ảnh nói
_Dụ chi thế cha nội- tôi hỏi
_Tối rồi biết, m hỏi nhiều quá.
_Được rồi, mấy giờ.
_Đúng 6h, đéo chơi giờ dây thun nhé -ảnh cảnh cáo
_Oke
Tắt máy tôi chạy qua phòng thằng A vỗ đầu nó truyền lệnh của aB, làm nó xách dao rượt tôi chạy khắp nhà =]] ôi vãi lồng thằng bạn.
À còn kiếm thằng bạn chí cốt, đứa nào đây ta, nghĩ mãi mới ra -thằng Hưng. Thế là phone nó luôn, nó cũng oke, hẹn tối gặp.
Mấy nay thì tôi khá thân với chị em MThùy nhé, nhất là MThùy, nhưng hiện tại tình cảm chưa đủ lớn đến mức tình yêu, nên cứ bình thường xem như ae trong nhà thôi, sau này tính tiếp.
Tối ra nhà hàng thì thấy lão B ngồi ngoài đó rồi, có cả chú Z nữa chứ, chẵng biết làm gì mà tập trung đông đủ thế kia
_Chào chú, chào a! -tôi với 2 thằng kia chào 2 sếp
_Ừ N, A tới rồi à, ngồi đi -chú Z nói
_Nay kêu tụi con ra đây có gì không chú-tôi hỏi
_Từ từ, m gấp quá, làm ly cho ấm người đi -chú đưa tôi ly rượu, là vang pháp, khá ngon.
_Chà nay chơi vang luôn, sang thế-thằng A lên tiếng
_Chú m mà- ổng lên mặt
_Thôi vào vấn đề đi-tôi nói
_…
Là vầy, chú Z với aB mở 1 quán bar, cần người quản lý, tôi với thằng A làm biến thế là đưa thằng Hưng quản lý luôn. Rồi chú bàn mở thêm cái nhà hàng bên hồ Linh Đàm, kêu tôi góp vốn đầu tư. Cũng oke dt về kêu a2 chuyển tiền ra làm nhà hàng, qua tết là hoạt động luôn, quán bar thì giữa tháng 1 sẽ vận hành, đón tết luôn ý mà. Rồi mấy chú cháu chè chén hết đêm, chỉ rời bàn khi tôi và thằng Hưng cho chó ăn chè, còn thằng A thì gục tại chổ.
Đêm đó thì MThùy dìu tôi về phòng, chăm sóc này nọ, mai mà chẳng phát sinh chuyện gì đáng tiếc@@
Mấy hôm nay đi học võ lại nhé, vào tập thể lực thôi, Linh thì cứ nhìn tôi chằm chằm, chẳng biết là tại sao nữa, chắc tại tôi đẹp trai hehe
_Làm gì nhìn gê thế-tôi hỏi Linh
_Đâu đâu có đâu -ẻm chối
_Xạo xạo, thấy mặt là biết xạo rồi.
_Hứ ai thèm -ẻm đỏ mặt quay đi luôn, nhìn hài thật.
Thấy e oan gia này cũng vui vui, tà dâm ý lộn tà niệm nổi lên, mon men lại gần xin số ẻm về tán chơi. Méo ngờ đó lại khởi đầu cho việc tôi mất đi 1 người con gái nữa, giá mà haizz
_Ê Linh trưởng cho tui xin sdt đi
_Chi! À mà ông mới kêu tui là cái gì? -ẻm mặt đằng đằng sát khí
_Ơ không không tôi kiu là Linh đẹp gái -tôi chối
_Hừ vậy thì được.
_Nha, cho tui sdt nha.
_Đây, 098… đừng có phá nhá -ẻm nói
_Oke thôi hehe.
Có được sdt ẻm thế là tôi cưa cẩm, chẳng mấy chốc là đổ hehe, trình tôi cao quá cơ mà. Vừa kịp lúc noel tới, có gấu dẫn đi chơi vui quá cơ.
Kể chuyện đó với MThùy thì thấy e buồn buồn, tôi biết e cũng có tình cảm với tôi, và tôi cũng vậy, nhưng nó chưa đủ để yêu nhau. Với lại tôi không có ý định ở lại đây lâu dài, do đó tôi không muốn làm e phải buồn. Nhưng không được!!! Sau này hối hận lắm…
Một tối thứ 7 Linh rủ tôi đi chơi, tôi cũng đồng ý, thế là dắt nhau đi tung tăng khắp các phường, ẻm dẫn tôi đi ăn uống này nọ, nhờ vậy mà tôi thông thạo cái vùng đất này hơn, không còn mù đường như lúc mới đến đây nữa.
Nhưng rồi hôm nay lại xuất hiện một tình huống bất ngờ, e dẫn theo 1 người con trai khác nữa. Thằng này tên Kiên nhé, học khác trường tôi, cũng 11 luôn. Nghe Linh nói thì thằng Kiên là bạn thân từ nhỏ của Linh, nhà cũng khá giả. Ban đầu tôi cũng không quan tâm đến thằng này lắm, vì lúc đó tình cảm tôi dành cho Linh chưa thật sự là nhiều, chỉ là say nắng tí rồi tán luôn thôi ý mà. Nhưng dần dà cái tình cảm ấy dành cho e ngày 1 lớn hơn, nhiều hơn, từ đó trong tôi xuất hiện cái cảm giác bất an, sợ mất e như những người con gái lúc trước.
Thấy e cùng thằnh Kiên thân mật, dù e có giải thích là bạn thân nhưng tôi vẫn xuất hiện cái cảm giác khó chịu, ngoài mặt tôi không nói nhưng trong lòng nóng như lữa ấy.
Thằng Kiên hình như cũng vậy, mỗi lần thấy tôi và Linh thân mật nó cũng khó chịu ra mặt, chắc nó cũng có tình cảm với Linh.
Thế rồi một cuộc đấu trí ngầm đã diễn ra vì một người con gái, và người thất bại là… Tôi!!!
» Đêm noel
Thi xong học kì 1,kết thúc ngay trước thềm noel nhé. Thế là tôi kéo thằng A với thằng Hưng suy tính làm 1 bữa noel thật hoành tráng, sẵn đi chơi với Linh luôn thể. Địa điểm nhà cô Lan không được rồi, tại vì lỡ phá quá không biết sau ăn nói với cô nữa, vậy là chuyển sang làm ở quán cafe của aB. Báo ảnh rồi thế là lấy quán nguyên ngày noel để trang trí sơ sơ, chuẩn bị cho tối quẫy luôn hehe
Làm trong bí mật, không cho chị em MThùy lẫn Linh biết nhé, chỉ có 3 thằng tôi thôi, làm hì hục từ sáng đến xế chiều mới hoàn thành phần trang trí. Do đây là quán cafe nên không cần trang trí gì nhiều, gắn thêm dàn đèn led với mấy dãy ruy băng cho nó bắt mắt, kết hợp với mấy bài nhạc giáng sinh nhẹ nhàng nữa là ok.
Vậy là xong phần chuẩn bị. Dt kêu 2 chị em MThùy với đám lớp tôi 7h có mặt ăn liên hoan mừng noel, cả đám đồng ý nhiệt liệt. Thế là xong phần khách mời, chỉ còn nhân vật chính là e nữa thôi. Chợt nhớ chưa mua quà cho e nữa, thế là phải chạy ra cửa hàng trang sức, mua cho e 1 cái lắc chân bằng bạch kim, vậy cũng khá đủ rồi nhỉ =]]
Về nhà tắm rửa sạch sẽ, ăn mặc gọn gàng, dt cho e bảo 7h tôi sẽ đến rước đi chơi. E cũng đồng ý, thế là xong phần chuẩn bị hết rồi, chỉ cần đến rước e nữa là xong.
Đến quán khi mới 5h rữi, tôi đi lòng vòng xem xét lại mọi thứ cho thật kĩ càng, cảm thấy bản thân mình sao thông minh quá đi hehe.
6h thì mọi người dần tới, trầm trồ khen ngợi cái trang trí của quán. Nghe mà phỗng mũi lắm chứ:))
_Woa đẹp quá ta, N làm tất cả à- MThùy khen ngợi.
_Đâu có, còn thằng A với thằng Hưng làm phụ nữa mà.
_Chà 3 chàng lính ngự lâm khéo tay quá nhỉ -DThùy lên tiếng.
_Tất nhiên, N mà lỵ -tôi lên mặt
_Thôi đi ông, tự kiêu gớm-MThùy cười
_Công nhận Linh có số hưởng thật, có người chăm lo kĩ càng quá mà -DThùy nói
Nhìn sang MThùy thấy ẻm thoáng buồn, chắc bởi vì câu nói bông đùa của DThùy mà ra. Đành chịu vậy, vì tôi đã chọn Linh làm bạn gái cơ mà.
Ngồi gần tới 7h tôi mượn xe của thằng Hưng đi đón Linh, chiếc wave tàu được nó dọn lại nhìn khá mới.
Đến nhà e, một ngôi nhà 3 tầng khá khang trang, nằm ngay mặt tiền nữa. Đúng là khá giả thật. Tôi bấm chuông, Linh chạy ra mở cổng cho tôi, nay e mặc 1 bộ váy ôm sát eo tôn rõ lên vẻ đẹp quý phái của e.
_Anh đến rồi hả, vào nhà đi anh -ẻm choàng tay tôi kéo vào nhà.
Vào đến sân thì thấy trong nhà có khá nhiều người đang ngồi nói chuyện, chắc là bố mẹ Linh với khách, à có cả thằng Kiên nữa, nó nhìn tôi cười đểu.
_Bố, mẹ đây là N, bạn của con -Linh nói
_N à, bác nghe Linh nói nhiều về con rồi đó, nay mới được gặp mặt -bố e, một người đàn ông tuổi trung niên, dáng vẻ hiền hậu nhưng cao quý
_Dạ con chào hai bác -tôi thưa.
_Nghe tiếng con chắc không phải dân ở đây nhỉ -bố Linh hỏi
_Dạ con người miền Nam.
_Vậy à!
_Bố mẹ cho con đi chơi với N nhé, tụi con có hẹn trước rồi -Linh nói
_Không được, chẳnh phải mẹ đã nói hôm nay chúng ta đi ăn với gia đình bác A rồi à. -mẹ Linh lên tiếng
_Nhưng…
_Không nhưng nhị gì hết -mẹ ẻm nói, nhìn sang tôi với ánh mắt khó chịu.
_Người gì mà ăn mặc lôi thôi lếch thếch thế kia, đúng là quê 1 cục luôn hà -mẹ ẻm nói tiếp.
_Thôi đi bà -bố Linh lên tiếng.
Tôi khá ngạc nhiên trước sự hằn học của mẹ Linh, không đềm đạm như bố, lại còn lộ rõ sự khinh bỉ tôi trong mắt nữa. Cũng phải thôi bộ quần áo trên người tôi chỉ là đồ chợ, chưa đến 300k nữa mà, chẳng bù với thằng Kiên đang ngồi đó, bộ quần áo của nó chắc đủ tiền cho tôi ăn uống trong 1 tháng chứ chả chơi. Haizz thiệt đáng buồn mà.
_Thôi Linh đi với gia đình đi, N về -quay qua Linh tôi nói, giải rối cho e.
_Ơ anh… vậy để e tiễn anh ra ngoài -Linh nói, mặt thoáng buồn.
_Thưa hai bác con về -tôi chào
_Khỏi cần thưa, về đi -mẹ Linh nói, tỏ rỏ vẻ hằn học.
Gia đình thằng Kiên thì nhìn tôi cười đểu, cay thật. Khi bước ra ngoài tôi còn nghe văng vẳng bên tai câu nói của mẹ e
“Đúng là đồ nhà quê mà đòi cao sang”
Khinh thường nhau thế kia à, chỉ vì 1 bộ đồ hay sao? Thế kỉ bao nhiêu rồi còn coi đồng tiền là tất cả thế kia, bộ tiền mua được hạnh phúc chắc.
_Em xin lỗi, không đi được với anh rồi, hẹn khi khác đi nhé- Linh nói
_Ừm thôi e đi chơi với gia đính vui vẻ nha -tôi đáp, xong lên xe dong thẳng về quán luôn. Thất vọng thật! Không ngờ mẹ Linh lại coi trọng đồng tiền đến thế.
Về quán, đám bạn tôi đang quẩy tưng bừng trong đấy, thấy tôi bước vào với vẻ mặt không vui, bên cạnh lại không có Linh tụi nó có vẻ chùn xuống
_Linh đâu m -thằng A hỏi
_Đi với gia đình rồi -tôi chẳng buồn đáp
_Sao vậy?
_Hừ…
Tôi kể cho nó với thằng Hưng nghe về việc ở nhà Linh, bọn nó bất bình thay tôi
_Quá đáng thật, t không ngờ Linh lại có 1 người mẹ ham giàu như vậy -Thằng A bực tức.
_Mẹ kiếp khinh người quá đáng- thằng Hưng cũng lên tiếng than trách
_Thôi kệ đi, tối nay ae mình chơi hết mình, dô nào.
Tôi kéo thùng ken ra rót vào ly, nâng ly mời đám bạn. Đúng là khi buồn ta uống kinh thật, nguyên đám thấy tôi vậy cũng buồn lây, thay phiên nhau an ủi tôi bằng những ly bia đầy. Hết đêm noel đáng nhớ kết thúc bằng việc cạn sạch 4 kết ken. Uống như uống nước ý.
“Chắc giờ này e đang vui vẻ lắm kia”
» Gia hữu hay giao chiến
Kết thúc ngày noel đơn côi, à không ít ra tôi vẫn còn đám ae chiến hữu bên cạnh mà, đúng là ae tốt luôn chia sẽ những buồn vui cùng nhau.
Hôm sau thì Linh rủ tôi đi chơi bù, tôi cũng oke thôi, giận là giận mẹ của Linh chứ không phải e, vì thế tôi không có lí do gì để phải giận e cả. Rủ nhau đi qua những phố phường đầy màu sắc của ánh đèn, noel người ta trang trí màu sắc khá là sặc sỡ và bắt mắt, nhìn lung linh lắm. Nắm tay e chầm chậm bước đi trên con đường tấp nập, tay đan vào tay, ấm lắm. E nhìn tôi, khẽ hát vu vơ, nhìn yêu lắm. Tay trong tay cùng e vào nhà thờ, hôm nay là lễ chính nên nhà thờ khá đông, chen mãi mới kím được một chổ đứng cho cả hai.
Chấp tay nguyện cầu, cho dù tôi không phải là con chiên ngoan đạo, tôi cũng không theo đạo nào cả, nếu có theo chắc là phường đạo tặc thôi hehe. Đùa xíu thôi, gì chứ dù không theo đạo nhưng trong lòng tôi vẫn có chút niềm tin và sự kính trọng tuyệt đối với Chúa nhé, cả Phật cũng vậy. Không mê tín nhưng đôi khi cũng nên coi bói để đoán trước được những điều có thể xảy ra, nhưng cũng không vì thế mà tin tưởng tuyệt đối đâu.
Nhắm mắt tôi cầu nguyện mãi mãi được bên em, cầu mong e luôn được hạnh phúc. Và tôi đã thành công, nhưng chỉ thành công ở vế sau thôi…
Bên cạnh e cũng chấp tay lại cầu nguyện, chẳng biết e cầu khấn điều gì mà thấy e nhoẻn cười nữa, tò mò thật
_Em cầu điều gì thế?
_Bí mật- e khẽ cười
_Bật mí tí đi
_Không đâu. Thôi mình đi chơi tiếp đi a
Nói rồi e kéo tay tôi rời khỏi nhà thờ, bước dần về phía hồ Tây. Chẳng hiểu tại sao tôi và e lại thích cái khung cảnh nơi đây nữa, lúc nào cũng muốn ra đây thôi, chỉ đơn giản là đi dạo ngắm cảnh.
Nhìn e tung tăng nhảy múa trên từng ô gạch, tôi cứ nghĩ e là 1 đứa con nít không chứ, lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh được cả.
Lát sau thì e mệt, đứng tựa lưng vào lan can bờ hồ, mắt nhắm nghiền. Môi e cong lên, đỏ mộng, nhìn khiêu khích lắm, chỉ muốn cắn 1 cái mà thôi.
Bước lại gần e, khẽ đặt lên đôi môi ấy 1 nụ hôn, e thoáng chút bất ngờ, nhưng cũng không phản đối
_A này -e đó mặt đẩy tôi ra
_E đẹp lắm-tôi ôm e vào lòng, thế là hết chống cự hehe.
Những phút giây êm đềm hạnh phúc ấy dường như là bất tận, khắc sâu trong tâm trí tôi, chàng trai tuổi 17, cái tuổi bẻ gãy sừng trâu… Mà cũng không kém phần trẻ trâu là mấy.
Lớp tôi thì đá banh khá hay, thằng Trường chụp gôn cứ như người nhện ý, bọn tôi gọi nó là thánh Degea Việt. Tiếp đến là bộ đôi hậu vệ Luân, Phát. Còn tôi với thằng A thì tấn công. Team 5 thằng thôi, bắt thêm thằng Hưng nữa là đủ team đá sân mini rồi. Bọn tôi cũng đá khá nhiều trận nên cũng ăn ý nhau lắm.
Một hôm thì Linh cáp kèo cho team tôi đá với team thằng Kiên, đá kèo tiền sân với nước. Cũng ok luôn, hẹn chiều thứ 7 đá.
Đến chiều thứ 7 thì tôi chở Linh lên sân, e mặc bộ M.U nhìn dễ thương và năng động lắm. Team tôi thì fan barca nên đặt đồ barca luôn, team thằng Kiên thì Bayern màu đỏ. Đây vừa là trận bóng mà cũng vừa là trận chiến khi team thằng Kiên luôn ưu ái chơi xấu tôi.
Hoét!
Trọng tài thổi còi, trận đấu bắt đầu, tôi chuyền banh về cho thằng A để chạy chổ. Hiệp 1 bọn tôi phát banh trước nhé. Bằng kĩ thuật và sự ăn ý của tôi và thằng A, ngay những phút đầu của trận đấu 2 thằng tôi đã uy hiếp khung thành của đội bạn khá nhiều.
Cướp bóng từ chân thằng Kiên, tôi tăng tốc bỏ xa nó, xỏ háng 1 thằng, rồi tôi dừng bóng, dùng chân trái rê bóng qua thằng còn lại. Dắt bóng xuống khung thành từ cánh trái, tôi thu hút được sự chú ý của thủ môn và thằng hậu vệ còn lại. Dừng bóng giả sút, thủ môn đoán sai ý tôi, ngã người chờ bắt bóng, nhanh như cắt tôi tạt ngang cho thằng A, nó đệm bóng nhẹ nhàng vào lưới, 1-0 cho team tôi. Bên ngoài thì Linh cổ vũ tôi nồng nhiệt lắm.
Sau bàn thua thì thằng Kiên nóng máu, nó la hét đồng đội, dồn lên tấn công hòng tìm bàn gỡ. Nhưng team nó càng gấp thì team tôi càng có lợi. Bật bóng kiểu tiqui-taka quen thuộc của barca, team tôi giữ bóng hầu hết thời gian, phòng ngự phản công bằng bộ 3 tôi, thằng A với thằng Luân. Hiệp 1 kết thúc với tỉ số 4-0 nghiêng về team tôi.
Ra nghỉ giải lao, Linh thì lấy khăn lau mồ hôi cho tôi, khiến cho mấy thằng kia gato, nhất là thằng Kiên nó nhìn tôi khá hằn hộc.
Hiệp 2 thì thằng Luân ra nghỉ, thằng Hưng vào thế. Thằng Hưng đá khá là hợp gu với tôi nên 2 thằng lên tấn công, thằng A vế tuyến giữa. Thằng Hưng ghi bàn gia tăng cách biệt sau đường chuyền dọn cổ của tôi. Ngay sàu đó team thằng Kiên chăm sóc tôi khá kĩ, bọn nó chơi rắn, chơi kĩ xảo vào tôi nữa. Chỉ chừng 10p mà liên tiếp tôi bị nằm sân sau những cú kê chân.
_Đá gì rắn thế m-tôi quạo
_Hê xin lỗi nhé, rút chân không kịp
Lại 1 lần nữa tôi té ngã, chân thấy đau đau, chắc lệch sơmi mất rồi. Gắng gượng đá tiếp vậy.
_Ê N đón bóng này -thằng Hưng kêu
Tôi xoay người bắt bóng, bóng vừa chạm chân tôi đã thấy thằng Kiên ngã người chuồi bóng từ xa tới rồi. Á à t cho m chết quả này. Tôi giữ bóng, giả vờ dẫn về trước, thực chất ngay lúc bóng vào chân tôi thì thằng Kiên chuồi chân tới, tôi dít bóng lên thế là nó đạp vào chân tôi, phạm lỗi nhé, chưa dừng lại tôi mất đà ngã vào người nó luôn, không quên chấn chõ vào đầu nó.
Á! Tiếng thằng Kiên và tôi hét lên, ngay lập tức tôi lăn qua bên cạnh, tay ôm lấy cẳng chân, đau thật đấy chẳng đùa đâu. Tại chân bị nó chơi lệch sơmi rồi, giờ còn bị đạp trúng nên phê vê lờ luôn. Còn thằng Kiên thì ôm mặt, chắc cũng thấm rồi đấy.
_*** mẹ m đá kiểu gì vậy -1 thằng nào đó team thằng Kiên chỉ mặt tôi
_Ê coi lại nha m, *** mẹ bạn m chuồi bạn t té nhé -thằng Hưng nói
_Mẹ kiếp té còn đánh người à-nó nói
_ĐM đã té rồi còn biết gì, lỡ ngã trúng nó rồi la bạn t đánh nó à -thằng A lên tiếng.
_Thôi đi e này chuồi bóng trúng chân rõ ràng rồi, lỡ té trúng thôi -trọng tài lên tiếng, đám kia thấy đuối lí nên im lặng, nhưng mà…
_Kiên có sao không? -Linh hỏi thăm thằng Kiên chứ không thèm hỏi thăm tôi luôn
_Mình không sao- nó nói
_Để mình dìu Kiên vào nhé.
Đắng họng, bạn gái tôi hay bạn gái nó vậy. Trọng tài cho trận đấu tiếp tục, thằng Luân vào thế tôi, tôi thì ra kím cục đá chườm chân.
_Anh đá kiểu gì mà đến nổi ngã đè vào kiên thế- Linh nói, giọng có phần gay gắt
_Ơ anh bị nó đốn ngã mà -tôi thanh minh.
_Hừ đá trúng tí mà anh lại ngã thế à, diễn hay thật đấy -ẻm gắt
_Gì chứ, trúng tí, anh lệch sơmi luôn đây này -tôi chỉ vào chân mình.
_Anh đừng có chối, chân anh đâu bị gì, đâu có sưng, còn Kiên thì bị sưng cả mặt mũi luôn kìa.
_Em quan tâm cho bạn em hơn anh rồi đấy- tôi thất vọng
_Hừ em chỉ thấy anh chơi xấu bạn em thôi.
_Vậy thôi em qua chăm sóc nó luôn đi -tôi cười, nụ cười chua chát, và e đi qua đó với nó thật, bỏ lại tôi bơ vơ 1 mình.
Hết trận, team tôi toàn thắng, thằng Kiên thì được em lai về, còn tôi thì thằng A chở đi khám. Ra đông y kím tí rượu thuốc về xoa, tại lệch sơmi thì tôi nắn lại được. Nhưng cũng phải mua thêm cuồn băng thun quấn cho nó thấm rượu…
“Em tin người ngoài hơn tin tôi”
» Bị úp
Hôm sau lếch cái chân đau đi học, cứ cà nhắc mà vào lớp thôi, chứ đi bình thường đau méo tả được. Ngồi an phận thủ thường tại bàn, mặc cho bọn bạn nó đang đùa giỡn bên cạnh, muốn tham gia mà không được. Chán lắm cơ.
Ra chơi thì Linh qua lớp kím, qua làm gì thế nhỉ, chữi nữa hay sao?
_Chân anh sao rồi?
_Bình thường, chẳng sao -tôi lạnh nhạt đáp.
_E xin lỗi, e không nghĩ là a bị đau thật -Linh thấp giọng.
_Vậy à, không sau, với lại bạn e quan trọng hơn a mà -tôi nói bực tức
_E xin lỗi, nhưng Kiên là bạn thân của e, e tưởng a ghét Kiên nên mới làm vậy.
_Hừ a không cần phải làm vậy vì 1 đứa a ghét.
_E xin lỗi a…
_Xin lỗi thì được gì?
_Em…
_Thôi bỏ đi, chuyện cũng qua rồi. -tôi nói
_Vậy a còn giận e không?
_A không giận mấy chuyện tào lao như vậy -tôi nói.
_Vậy được hìhì- e nhảy tới ôm tôi.
_Như con nít vậy.
_Kệ e.
Tôi và Linh hòa nhau như thế đấy, tuy ngoài mặt tôi vẫn bình thường không có gì khó chịu, nhưng trong lòng dần tạo 1 khoản cách với Linh, để sau này lỡ có chuyện gì đó thì cũng không có hối hận. Nhưng cuộc đời thì lắm bất ngờ, không ngờ Linh lại phản ứng 1 cách rất ư là nguy hiểm cho tôi =]]
Mấy ngày sau thì chân tôi khỏi, vẫn đi chơi với e bình thường, ít có sự xuất hiện của thằng Kiên trong cuộc sống riêng của 2 đứa tôi. Có lẽ vì vậy mà tôi lơ là cảnh giác, mấy hôm nay tối nào cũng về trễ vì phải ra công trường xem cái nhà hàng của tôi được xây dựng đến đâu rồi, lại còn đi chơi với Linh nữa, do đó toàn về nhà khi gần 10h đêm thôi. Do có nói chuyện này với cô Lan nên tôi có sẵn chìa khóa để vào nhà nhé, chứ đâu ai thức chờ tôi về nổi.
Một tối tôi tung tăng đạp con chiến mã ngựa sắt về, lúc này vừa mới đi chơi với Linh, còn được e hôn nữa nên tâm hồn phơi phới lắm, không ngờ hiểm họa luôn đến từ đằng sau. Cái đcm nhà nó toàn chơi cắn lén thế kia thì cái bằng 4 đẳng của tôi chỉ có nước đem đi đốt bỏ mà thôi =]]
Thả hồn vu vơ vào gió, lẩm nhẩm những câu hát không đầu không đuôi. Tôi không để ý đến phía sau lưng cho lắm, vì đường xá khu này khá là đông xe cộ, chẳng lẽ nó đánh mình được… Ai ngờ nó đánh được thiệt:(((
Tiếng bô xe xé nát màn đêm, một, hai rồi ba bốn tiếng bô hòa vào nhau, chắc là đang đi bão thôi, tôi nghĩ là vậy vì có hai chiếc vượt qua mặt tôi lạng lách này nọ
“Trẻ trâu” tôi nghĩ
Bốp! Rầmm
Một cú đập từ phía sau vào đầu tôi, khiến tôi ngã xuống đường, choáng váng. Đau thật, chẳng biết nó đập bằng cái gì mà đổ cmn máu luôn vậy hic. Nhìn bảng số xe thì không thấy, chắc nó tháo từ đời nào rồi. Đen thật.
Lếch về nhà với cái đầu máu, gọi thằng A qua băng bó giúp.
_M nghĩ là ai chơi m -nó hỏi
_Méo biết nữa, t nhớ đâu gây thù với ai đâu?
_M nghĩ kỉ lại coi.
_Không… í à có 1 thằng -tôi chợt nhớ ra
_Ai?
_Thằng Kiên.
_Thằng bạn con Linh ghệ m á hả -thằng A hỏi
_Ừ chính nó chứ không ai, t nghĩ là nó.
_Được rồi, gọi aB đi -nó kêu
_Gọi lão làm gì? -tôi thắc mắc
_Kêu lão cho lính hộ tống m, sẵn lùng mấy thằng chơi m luôn.
_Hay m-tôi khen nó, xong phone aB luôn.
Lão cũng ok, kêu tôi cứ đi học bình thường, luôn có người theo tôi 24/24 với khoảng cách an toàn.
Vài ngày im ắng, định kêu aB rút quân thì chợt có biến. Đang đi bộ gần khu vực hồ Linh Đàm thì có mấy thằng xuất hiện, trước mặt 3 thằng, sau lưng 5 thằng nữa. Bọn nó đeo túi đựng vợt tennis, chắc có hàng trong đó.
Móc dt nhá máy cho aK, anh này là 1 trong số ae được aB cho đi bảo vệ tôi. Thấy biến chắc chắn xảy ra, tôi vội rảo bước nhanh ra khỏi khu đen tối sau lưng, đi tới bãi đất trống gần công trường xây nhà hàng của tôi. Thoáng thấy aK đứng 1 mình trước mặt, tôi vội chạy lại chổ a, móc cây baton ra thủ.
Đúng như dự đoán, đám kia tay cầm hàng đuổi theo tôi, thấy tôi với aK đứng đó lẻ loi thì bao vây lại.
_M chạy đi con, t xem m chạy tới đâu- 1 a trẩu lên tiếng.
_Hừ chó bầy à, để t xem tụi m mạnh mới đâu -aK nói
“Bốp bốp” aK vỗ tay, ngay lập tức các ae khác xuất hiện, gần cả 30 người, tay cầm tuýp, mã với kiếm nhật. Đám trẩu kia thấy số lượng bên tôi áp đảo, ngay lập tức buông vũ khí đầu hàng.
Đúng là thanh niên lúc này manh động thật, nhưng cũng không thiếu đám giang hồ nữa mùa như bọn chúng.
Dắt tụi nó vào sâu trong công trình, dập 1 trận nhừ tử. Xong rồi hỏi chuyện tụi nó
À mà quên, muốn giải quyết mọi việc thì tốt nhất nên có bằng chứng nhé, thế là nhờ aB quăng cho cái máy ghi âm, ngon rồi.
aB bước lại gần 1 thằng, vung tay đấm vào mặt nó 1 cái
_Ai sai bọn m đánh e t
_Dạ e xin lỗi e không biết đó là e a ạ -cu cậu líu ríu trả lời
_M có nói nhanh không -aB hỏi
_E xin a, e không nói được…
_Ê K xử nó -aB quay qua aK kiu
Tức thì aK đeo nấm đấm tay gấu vào, đấm cho 2 đấm vào ngực, cu cậu hộc máu. Chưa dừng lại, aK lấy muối xát vào vết thương của nó khiến nó khóc hét lên. Nhờ vậy mà đám trẩu còn lại xanh cả mặt.
aB bước qua thằng thứ hai
_Ai sai m đánh e t?
_Dạ…
_M thấy thằng kia rồi đó, khôn hồn thì mau trả lời.
_Dạ là a Kiên con ông A nhờ e xử e a ạ- cu cậu nói
_Lý do? -tôi hỏi
_Tại vì a giành bạn gái với a kiên -nó trả lời tôi.
Hừ hóa ra đúng là do thằng Kiên làm, kì này m chết với t Kiên à.
Nhờ aB giải quyết đám kia, tôi thì bỏ về suy tính kế hoạch giải quyết thằng Kiên, phải làm cho nhanh vì còn có 1 tuần nữa là tết đến rồi, còn ăn tết nữa mà. Nhưng cũng chẳng thể nào tin được mọi chuyện nó xảy ra theo chiều hướng tồi tệ đối với tôi. Đúng là người tính không bằng máy tính mà =]]
“bất ngờ và bất bình”