Truyện dài LMHT: Cuộc hành trình của Ezreal – Phần 1
3056 Lượt xem
3056 Lượt xem
Ở đâu đó trên thế giới… vẫn tồi tại một vùng đất kì bí chưa được con người khám phá. Một phép màu đã được tạo ra để bảo vệ và cô lập vùng đất ấy với thế giới bên ngoài khiến cho bàn tay con người không thể chạm vào.
Sự tồn tại của vùng đất ấy cùng những sinh vật kì bí bên trong vẫn còn là một bí ẩn… cho đến khi có một chàng trai trẻ xuất hiện…. Ezreal – nhà khảo cổ học trẻ đã phát hiện ra nơi đó – vùng đất trũng. Sau nhiều năm tìm kiếm, Ezreal cùng cô bạn của mình là Lisa đang dừng chân trong khu rừng amazon…
– Cô hãy kéo tôi lên khi tôi giật dây 3 cái nhé.
Ezreal quấn sợi dây thừng quanh người rồi đưa một đầu cho Lisa chuẩn bị nhảy xuống cái miệng hang khổng lồ nằm sâu trong rừng Amazon. Nơi mà Ezreal nghĩ nơi đó tồn tại cánh cổng đi vào vùng đất trũng.
– Ok. Tôi sẽ buộc vào thân cây giúp anh. Chúc may mắn.
Lisa vừa buộc xong, Ezreal lập tức nhảy xuống. Có vẻ cậu đã quá nóng lòng sau bao ngày tìm kiếm, nhảy qua miệng hang… Ezreal rút một chiếc đèn photpho bẻ đôi rồi ném xuống… cái hang tối om phần nào được soi sáng. Nhưng chỉ vừa rơi được khoảng 15m, cái đèn bất ngờ bị cản lại… lơ lửng giữa khoảng không… liên tục những sóng điện phát ra từ cái đèn rồi lan tỏa đi xung quanh. “Lớp lá chắn?” Ezreal nhủ thầm rồi bắt đầu cảm thấy tim mình đập nhanh hơn… cậu định đổi tư thế bằng cách níu lấy cái dây để tiếp đất nhưng bất chợt người bị cứng lại. Không cử động được, Ezreal mất bình tĩnh, thở dốc, đưa hai tay đan tréo lên trước mặt hi vọng mình sẽ hạ cánh an toàn… Ezreal rơi xuyên qua lớp lá chắn ấy bỏ qua cái đèn đang bị cản lại. Dây thừng buộc quanh cậu bị đứt… Ezreal đang rơi tự do từ trên cao xuống một khu rừng khổng lồ… cố hết sức bình tĩnh nhìn xung quanh xem có vách đá nào không nhưng dường như quanh đây là một khoảng không vô tận.
“Khốn thật… mình không thể dùng móc dây thừng bám vào vách đá rồi… chỉ còn cách tiếp đất bằng người.” nhủ thầm rồi Ezreal quăng chiếc balo của mình xuống trước để giảm sức rơi… sau đó nhanh chóng quay người lại… cậu rơi thẳng vào những ngọn cây khổng lồ phủ kín khắp khu rừng… những ngọn cây ấy phần nào giảm sức rơi nhưng là chưa đủ để an toàn đáp xuống mặt đất. Thoát khỏi những tán lá trên ngọn cây sau những pha lăn lộn từ cành cây này đến cành cây khác… Ezreal lại phải đối mặt với việc phải tiếp đất từ độ cao 30-40m do những cái cây quá khổng lồ nơi đây… cậu thực sự cần dùng đến bản năng của mình nếu không muốn chết.
20m…15m…10m…5m… nhận thấy thời cơ đã đến lập tức thực hiện một pha “dịch chuyển cổ học” vào thân cây ngay trước mặt ngay sau đó là một cú đạp mạnh vào cây rồi nhào người ra phía sau gần một vòng tròn. Tưởng trừng như sẽ có một pha tiếp đất tuyệt đẹp sau pha san tô ấy nhưng cuối cùng… vẫn tiếp đất bằng mông. Ê ẩm người sau những cú va đập… Ezreal đứng dậy phủi quần áo chợt cậu nhận ra cảnh vật xung quanh mình… tất cả đều quá bất thường. Những lùm cây đây gai không có một cái lá quăn queo mầu hồng, những thân cây sần sùi mầu cà tím, những bụi cây nhỏ màu xanh nước biển, ngay cả mặt đất nơi cậu đang đứng cũng có màu sắc riêng… tất cả thực vật trong khu rừng đều phát quang được màu sắc sặc sỡ thêm bằng những con côn trùng phát sáng như đom đóm bay trong vô định khắp khu nơi. Tất cả những điều đó tạo ra một khung cảnh lung linh đủ mọi sắc mầu.
“Vùng đất trũng đây sao?” Đó là điều duy nhất có trong đầu Ezreal… vẻ đẹp của khu rừng khiến chàng trai này ngẩn ngơ mất vài phút mới lấy lại được thần hồn… rồi chợt nhớ ra cái balo, một cảm giác bất an ùa về khiến nét mặt Ezreal có phần thẫn thờ… tất cả thông tin về vùng đất trũng đều trong chiếc balo ấy… Chưa được nghỉ ngơi sau những truyện vừa xảy ra, mất liên lạc với cô bạn Lisa và giờ đang ở một nơi xa lạ… có vẻ như sẽ có rất nhiều nguy hiểm sẽ đến với Ezreal tại đây…
(Còn tiếp)
*Trích lời tác giả: Mình sẽ rất vui nếu nhận được những phản hồi từ các bạn.