Truyện dài LMHT: Cuộc hành trình của Ezreal – Phần 2
5402 Lượt xem
5402 Lượt xem
Tác giả: Levi Devil
Đâu đó phía Tây Demacia, tại một quán rượu nhỏ nằm riêng biệt sâu trong rừng cách khá xa thị trấn, đây là nơi tụ họp của đủ mọi thành phần như nghệ sĩ, những tên sát thủ, thợ săn, hay thậm chí là những nông dân.
Điểm chung duy nhất của họ khi đến đây đó là thích uống những cốc rượu thơm ngon bắt mắt của lão phệ Gragas, những tiếng nhạc, tiếng kèn, những câu hát, những điệu nhảy như chưa bao giờ ngừng tại đây. Bản thân Gragas cũng là một bợm rượu nên có cuộc vui nào là lão lại uống nhiệt tình cùng khách. Thi thoảng lão lại làm những trò điên điên hay những câu nói tếu táo khiến mọi người phải cười ồ lên…
– Này… gragas. Cho chúng tôi xem điệu múa bụng của ông đi.
Một vị khách đứng dậy nói lớn về phía Gragas rồi cả quán lại được cả một tràng cười khoái chí… lão phệ cũng cười rồi lấy đó làm tiền đề cùng mọi người lên cốc sau đó lão đứng dậy trống hai tay vào cái eo được tính bằng ba con số của lão và lắc cái bụng phệ. Không ai nhịn nổi cười với cái hành động lố bịch của lão. Bỗng nhiên có cái gi đó khiến cả quán bỗng nhiên im lặng một cách kì lạ, ai cũng cảm nhận được một kẻ nào đó đang tiến đến. Những bước chân của hắn khiến mặt đất như rung chuyển làm mọi người ngồi trong quán mặt người nào người đó tái nhợt lại, những tên sát thủ chuyên săn tiền thưởng thì kéo trùm cái mũ rồi cúi mặt xuống nắm chặt tay lại như chuẩn bị cho tình huống xấu nhất xảy ra.
Một vài người bắt đầu đổ mồ hôi hột, còn Gragas vẫn giữ được vẻ bình tĩnh cho mình… lão vớ một thùng rượu rồi lắc, cau mày nhìn thẳng vào phía cánh cửa. Quán của lão thưởng xuyên phải đối mặt với những kẻ phá rối, những tên côn đồ đòi tiền bảo kê nhưng chưa lần nào gặp một tên gây áp lực lớn đến vậy. Những bước chân dừng lại, hắn đứng lặng thinh trước cửa vài giây rồi bật tung cánh cửa rộng lớn. Cơ thể hắn che đi gần hết cả khung cửa. “Những bước chân này chỉ có thể tạo ra từ một người thôi.” – Gragas nhủ thầm rồi ngay lập tức quăng cái thùng rượu sẵn trên tay thẳng vào tên to xác đứng che gần hết cách cửa quán rồi nổ tung… vụ nổ khiến ai đó cũng ngán ngẩm, mảnh gỗ từ thùng rượu bay khắp nơi, vài người ngồi gần đó đã không thể trụ vững. Sau khi thùng rượu bay vào người hắn nổ tung thì những mảng da cứng như đá rơi thành từng mảng xuống mặt đất… hắn vẫn đứng lặng im.
– Đây là cách ngươi chào đón khách sao? – Tiếng nói ồm ồm phát ra từ tên to xác ấy.
Lão phệ khẽ nhếch mép cười vì lão biết đó là Malphite, ông bạn già của lão. – Nói về Malphite, lão giống như một kẻ đã tạo ra nơi này vậy. Năm lão xuất hiện – lúc ấy nơi đây vẫn chưa có người sinh sống, Malphite như một quả thiên thạch bay thẳng xuống vùng đất trũng này… cú tiếp đất của lão khiến mọi thứ bị phá hủy. Sự cô đơn khiến lão không chịu nổi và bắt đầu trồng những cái cây, làm những con đường và tạo ra những dòng sông. Chẳng hiểu sao những thứ Malphite chạm vào, tất cả đều trở nên nhăn nheo biến sắc và phát quang.
Chính sự kì lạ ấy đã thu hút rất nhiều người đến đây sinh sống. Bộ tộc nhỏ có, đoàn người lớn cũng có, thậm chí những tên quái dị cũng tìm đến đây, tất cả bọn họ đều là những người bị cô lập ở xã hội loài người, việc tìm đến đây đã giúp họ như giải thoát ra khỏi xã hội không có tình người ấy. Sau khi khôi phục lại mọi thứ đã bị mình phá hủy, Malphite đã chìm vào giấc ngủ kéo dài. Trông lão như một tảng đá lên chẳng ai thèm để ý.)
– hehe. Ông làm khách của tôi sợ rồi đấy, Malphite. Ông bạn già.
Nói xong, Gragas rót một cốc thật đầy rồi hô mọi người cùng nâng cốc chào mừng bạn lão… cả quán như được trấn tĩnh lại, mọi người lấy lại được sắc mặt tươi tỉnh rồi nâng cốc cùng lão phệ và đồng thanh hô lên cùng nhau uống mừng. Tiếng vui cười trở lại, Malphite tiến vào quầy rượu chỗ Gragas đang đứng, vừa đi lão vừa phủ nốt lớp đá còn xót lại sau dư chấn của thùng rượu, mỗi bước chân tạo ra tiếng lạch cạch như tiếng những viên đá va chạm vào nhau.
– Cái thằng này… ngươi hơi mạnh tay rồi đấy.
Lão Malphite trách móc.
– Tôu biết mỗi lần ông tìm đến tôi đều muốn nhờ tôi phá bỏ cái lớp da hóa đá của ông mà. – Lão phệ chữa cháy rồi cười trừ
– May mà lớp da mới của ta không bị sao. Lần này ta đến đây có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.
Nhận thấy ông bạn già của mình có chuyện quan trọng muốn nói. Gragas bắt đầu nghiêm túc trở lại.. lão biết rằng mỗi lần Malphite có chuyện gì muốn nói thì đó đều là những chuyện không hay ho gì sẽ xảy ra với vương quốc này.
– Tôi không muốn nghe chuyện chẳng lành tẹo nào…
Gragas lo lắng.
– Rất tiếc với ngươi là chuyện này lại rất không hay… vương quốc này sắp có chiến tranh rồi.