Tai game mien phi, wap giải trí, gameshow Việt
Game Show - Nhạc Hay - Phim Hay

Giải trí miễn phí - Xem phim hay - Xem hài vui - Đọc truyện VOZ - Tải Games & App Miễn Phí!

Truyện VoZ – Thế giới tâm linh đã tồn tại trong cuộc sống quanh em

35925 Lượt xem

Chương 7: Ông Trạng họ Nguyễn

Đang vui thì lại có một ông đối diện nhà qua, ông này nhà có xưởng làm nước tăng lực, dạo trước làm ăn phát đạt nhưng sau rồi bị phá sản nên bán nhà về mua mảnh đất bé tí bên hông nhà nội em làm xưởng nhỏ để gây dựng lại từ đầu. Ông này qua xin bà giúp đỡ.
– Ủa chớ chú ni đâu phải của họ ni, chú ni của họ ZZZ mà.
– Dạ con biết vậy mà giờ bên họ nhà con không có điều kiện để mời tổ tiên về như bên này, làm ăn khó khăn qua nên con mới qua cầu giúp bà.
– Hà hà, chừ ta giúp con, con đổi lại cho ta cái chi nè ?
Ông này nghe bà nói thế vẫn cứ ngơ ngơ không biết ý bà là gì thì mấy người xung quanh bảo là về nhà đi, nhà bán cái gì thì mang qua cho bà. Ông này về vác sang mấy chai nước suối và thùng nước tăng lực gọi là lễ dâng cho bà, bà cho ông này vào cái lệnh và bảo mang về kẹp vào sổ sách ghi nợ, làm ăn thế nào nợ nần người ta cũng tự khắc mang đến trả. Cho đến bây giờ mấy năm trôi qua em thy ong nay lam aăn cũng khá lên rõ một, tuy chưa bằng lại lúc truwosc khi phá sản thua lỗ nhưng có tiến triển tốt.
Tình hình là lúc đầu viết em cũng không nghĩ cái chương bà tổ cô lại dài dòng thế này, có nhiều thím đọc mãi 1 nội dung nên đâm ra thấy chán, chính em viết mãi 1 nội dung cũng thấy chán nên giờ em quyết định dừng vấn đề các bà ở đây để chuyển qua 1 người khác chính là Ông Trạng nhà em để thay đổi nội dung 1 tý cho nói mới mẻ.
Nhà em biết về Ông Trạng này cũng là từ hôm tạ lễ đấy luôn ạ. Trong lúc các bà lên nói chuyện, hết bà này tới bà khác thì lúc đó tầm 11h trưa rồi, ông sư phụ thằng P mới bảo là vừa mới thấy Trạng về, Trạng muốn nhờ xác thằng P để nói chuyện với dòng họ. Nhân tiện còn bà ở đấy thì nhà em mới hỏi luôn thì bà trả lời là Ông Trạng này chẳng ai xa lạ chính là chú 8 của em (chú ngủ cùng papa em đêm cháy nhà), chú đã lên Trạng khá lâu rồi, mà không phải Trạng bình thường mà đang giữ 1 chức không nhỏ ở thế giới cõi âm, giúp việc cho Diêm Vương. Bà đang nói thì quay sang bên cạnh em nhìn chằm chắm rồi nói :
– Từ từ đi Trạng, ta nói chuyện với các cháu 1 tý rồi thăng nhường xác cho Trạng ngay đây, đợi 1 tý nữa.
Rồi bà quay lại nói với mấy đứa cháu :
– Trạng này lớn lắm, nó làm quan nên không ngồi chiếu trải đất như các bà đâu, đi kiếm bàn ghế đàng hoàng cho nó ngồi, nó về phải có lễ áo quần đấy, chạy ra mua 1 bộ áo Trạng nhanh lên.
Rồi trong lúc chờ mua áo Trạng thì bà tranh thủ dặn nốt con cháu phải kiên cái này kiên cái kia và hỏi ai xin lộc nữa thì bà cho. Tầm 10 phút sau thì mua áo trạng về, anh này cầm bộ áo Trạng vào đến cổng thì bà đánh 1 cái rõ mạnh vào xác thằng P và quát :
– Trạng ! Ta đã nói để ta nói chuyện 1 tý với các cháu là ta đi ngay mà sao cứ lôi ta đi thế, muốn giành xác với ta à, mi tuy quan lớn nhưng phải có trên có dưới chứ, ta là ba mi, ta hơn mi bao nhiêu tuổi mi biết không ?
Lúc này bà vừa nói vừa vùng vằng tức giận lắm, mẹ thằng P thấy thế liền nói :
– Con lạy bà, con lạy Trạng, có gì từ từ nói, đừng làm đau cái xác, cái xác nó là con con, nó không có tội tình gì cả.
Cơ mà cả bà và ông Trạng này vẫn không ai chịu ai, bà giận quá, lúc này hình như bị lôi mạnh khỏi cái xác nên bà lấy cây bút lông đỏ ghi 1 chữ (như chữ Nôm ấy ạ) lên tay và vẽ 1 hình gì đấy như cái bùa chữ Phạn trên trán thằng P rồi quát :
– Đó, mi giỏi mi giành nữa đi, giỏi giải phép của ta đi, đừng tưởng chức lớn quyền cao muốn làm gì thì làm, đạo tu luyện của mi còn thua xa ta Trạng ạ.
Lúc này thì hình như ông Trạng mới chịu buông ra k giành nữa, bà quay lại nói với các cháu xung quanh :
– Thôi bà đi nhé, hôm nay vui quá, được cái cháu vây quanh nói chuyện như vậy ta không mong gì hơn rồi, ta đi nhé, giành thời gian cho nhưng người ra, thỉnh thoảng nếu có dịp ta lại về thăm.
Bà nói xong thì thăng, lúc này ông sư phụ mới ‘hóa trang’ cho thằng P thành Trạng, mang đôi giày ống như phim cổ trang (chính xác thấy giống trong cải lương hoặc của ông Tổng trong đám ma hơn) đội cái mũ có hai cái tai hai bên giống như Tôn Ngộ Không lúc làm Bạch Mã Ôn ấy ợ. Kèm theo 1 số thứ linh tinh như cái cây cầm lúc cởi ngựa nữa… Rồi thằng P đứng lên, đặt con ngựa trong bộ áo Quận mua khi nãy sang 1 bên cầm hương lầm bầm đọc. 1 lúc k lâu sau thì người nó nảy lên như đang cởi ngựa. Trong thoang thoảng mọi người ngồi xung quanh nghe thoang thoảng có tiếng vó ngựa vọng vào tai, mà không phải 1 ngựa mà rất đông… Tiếng vó ngựa dứt thì ông Trạng đã nhập vào thằng P, tất cả mọi người chào Trạng. Ba em nói :
– Bày bàn ra Trạng ngồi hĩ ?
Ông này nhìn láo liên xung quanh rồi nói :
– Thôi về nhà mình rồi, binh theo hầu nó ở hết ngoài kia rồi, ngồi chiếu dưới đất với anh em, con cháu cho nó gần gũi.
Nói rồi ông này vén áo ngồi vào chiếu như các bà. Cô em hỏi :
– Cho hỏi ông Trạng có phải là anh 8 đấy không.
Ông này cười hơ hớ rồi quang lại ba em, chỉ ba em và nói :
– Tôi 8, ông này 7, hồi xưa ngủ chung thấy lửa… rồi ông trước tôi sau đây này, lúc ấy mà không nhanh chắc ông cũng như tôi.
Lúc này thì mọi người xác định đây là chú 8 chính xác rồi. Cô em tiếp lời :
– Chứ anh làm chi nãy anh giành với bà ghê rứa, bà mới nói chuyện có xíu, anh về từ từ đợi 1 xíu đi chứ sao lại giành với bà, bà già rồi mà…
– Bả hả, bả đánh số đề với cho con cháu số, xử hư cho con cháu, có ngày ta bắt bả chừ chứ còn dám to tiếng với ta.
– Bà già rồi, muốn cho con cháu cái lộc thôi, thương mới cho chớ làm chi mà bắt, bà của mình đó chớ ai mà lại nói bắt bả… !
– Bắt hết, ta làm việc công minh lắm, già cả bà con chi có tội là ta bắt hết.
Nói dứt câu ông này quay qua chú 9 rồi nói :
– Con bé nhà mi dưới đó nó quậy phá tùm lum hết, ta nể tình chú cháu ruột ta nhắc nhiều lần rồi rứa mà hắn lì, đi theo bạn bè quậy phá, ta cảnh cáo rồi, 1 lần nữa là ta thu xe, ta bắt đầu vô cho ngục xử tội, giam lại chứ không có chú cháu chi hết.
Nói rồi ông quay lại nhìn bộ áo Trạng mới mua làm lễ cho ổng về nói :
– Áo ni ai mua ?
– Con mua. – Anh con bác trả lời
– Lần sau mua là mua áo Trạng cho ta, ta là Trạng chớ không còn là Quận, áo ni áo quận rồi, 2 loại khác nhau.

Thực ra lúc mua về em đã nói rồi mà không ai tin. Trước mẹ em còn sống, nhà em cũng thờ ông Trạng này chung với bà tổ cô nhà em, Ông này thực ra là chú 9 thờ, cơ mà 1 đêm ba em thấy ông về nói là muốn ‘tựa’ chung cảnh với bà tổ cô nhà em, theo phù hộ ba em nữa, nên mẹ em xin bà cho ông này ‘tựa’ chung bát hương, hằng năm đốt áo thì bà thầy bói bên nhà bảo ông này Trạng lớn nên mua và đốt áo Trạng, nên em nhìn là phân biệt được ngay. Áo Quận là mũ k có 2 cái tai, áo vàng – xanh hoặc đỏ, ngựa trắng. Còn áo Trạng thì có tai, 2 màu trắng – đỏ, ngựa đỏ. Cơ mà Trạng có thể mặc đồ Quận nhưng Quận thì nhất quyết k thể mặc đồ Trạng vì Trạng từ Quận mà lên.
Ông này nói xong thì quay lại nói với anh T2, lúc này thằng KH con anh còn rất bé :
– Con bây có điều lạ đúng không, không phải lo – ông xua tay – Đêm nào ta cũng về dạy nó đấy, ta chọn nó rồi, sau này nó sẽ làm quan, cho nên bây giờ ta bao bọc nó, dạy nó khả năng quan. Ta sẽ theo nó và theo phù hộ bây, cho nên về lập bát hương mà thờ ta, sẽ cho vợ chồng bây lộc làm ăn, về mang hết chìa khóa và sổ sách làm ăn sang đây.
Ông này bảo đưa bút cho ông làm phép, anh T2 này lấy cây bủ ghi thử xem có mực không, anh này cầm cây bút lông quậy quậy vào bộ đồ lễ cho Trạng chỗ cái quần màu trắng, làm vài đường liền, ông này quát :
– Đồ ta mà mi bôi vô thế sao mặc
Bởi thế trong cái phần trên em bảo các thím đồ trước khi đốt nhớ k làm rách, k bôi bẩn, k làm méo mó đấy ạ, hiện trạng khi đốt như nào thì người ta nhận được y chang như thế.
Ông này làm phép kĩ lắm ạ, từng quyển sổ, từng cái chìa khóa đều được vẽ bùa dán chung vao kĩ lưỡng. Xong xuôi thì không cho lộc bất kì ai khác… Cô em và ba em chỉ vào bà nội nói :
– Anh biết ai đây k ?
– Biết chứ, mẹ ta mà sao không biết – nói rồi lắc đầu – mẹ già quá rồi
– Mẹ còn sống được nhiêu năm nữa, mẹ lãng quá rồi, nghe nói hay thấy người âm lắmm
– 5 năm nữa – ông này trả lời rồi đưa bàn tay lên – lẽ ra là năm nay đã hết tuổi dương rồi, mà các bà nhà này thương quá nên cố kéo cho 5 năm nữa, 5 năm nữa mẹ đi rất nhẹ nhàng…
– Cha bây giờ dưới đó răng rồi, hôm trước thấy cha về, cha đội cái nón chống gậy, cha nói cho cha chén cơm, cha đói, anh con cha làm quan lớn mà để cha mình rứa hả.
– Ai nói, cha ở với ta, mà kêu nhà đông người ra vô với quân lính khắp nhà nên ngại người đông, ta nói mãi mà cũng không chịu ở chung, 1 mình 1 nhà nói đợi mẹ xuống, đồ ăn ta sai quân lính tới bữa đem qua mà cha không ăn chừ ta biết làm răng.
– Anh đem cái chi cho cha ăn ?
– Gà vịt thịt cá có thiếu cái chi đâu.
– Đúng rồi, hồi cha còn sống cha có ăn gà ăn thịt đâu mà biểu…
Nói tới đây thì mọi người yên lặng 1 lát, ba em tiếp lời :
– Mà chú làm chi mà làm quan lớn như chừ, kể nghe coi.
– Hồi xưa mới xuống đó, tuổi nhỏ nên mang áo Quận tiếp tục học, mà nghèo quá, cha mẹ trên ni chẳng gởi cho cái chi, tự thân đi học, tiền không có, tới ngày đi thi, đói không có cơm ăn, đi dọc đường xin họ tý ty cơm để dành ăn, rồi thi xong cũng đỗ được vô hàng quan lại âm phủ, làm chức quan nhỏ đủ ăn.
– Sao lên Trạng được trong vòng mấy chục năm nhanh vậy.
– Làm quan được vài năm thì cưới công chúa nên được thăng quan.
– Công chúa ? Cả đám con cháu đồng thanh hỏi, trố mắt nhìn ổng…
– Công chúa con của bà vợ thứ 9 (ổng nói vợ thứ 9 của ông gì đấy, nghe hay lắm cơ mà em quên chính xác cái tên cmnr), giờ dưới đó có 2 con rồi, người trên này ai xuống đó cũng gặp tôi rồi mới nhập phủ, rồi người dưới đó phạm tội chi cũng phải gặp tôi trước.
Rồi ông bắt đầu nói về thế giới bên kia như thế nào, sinh sống như nào, có thiếu gì không, một năm được về bao nhiêu lần, ăn uống sản xuất ra sao, nói chung là nhiều lắm, em thì em tò mò nữa nên hỏi hết, ổng trả lời mệt nghĩ luôn, cơ mà có cái ổng trừng mắt lên bảo :’biết nhiều về cõi âm sẽ thành người cõi âm’ nên có nhiều chỗ ổng không kể, cơ mà cũng đủ để em hình dung chân thực và đầy đủ nhất bên kia như nào. Em sẽ kể hết trong chương ‘CSTGBK ‘.
Sau đó thì ba em lại hỏi :
– Thế vợ anh, bây giờ thế nào.
Ông cầm cây bút và vẽ 1 người mang 2 cái còng tay rồi nói :
– Vợ anh đang còn chịu tội trong ngục.
– Vợ anh lúc sống có làm điều gì ác đâu, sao phải chịu tội ?
– Con người trên dương gian ai lại không có tội, lỡ lời la mắng người khác cũng là 1 tội, ăn thịt con vật cũng là 1 tội, phí phạm thức ăn cũng là tội, huống chi vợ anh lại có 1 nghiệp.
– Nghiệp gì.
– Vợ anh là kiếp con cừu tu luyện tích phước nên đầu thai hóa thành người, nhưng nghiệp tiền kiếp vẫn là con vật, lẽ ra cả đời nên k ăn thịt gia súc, nhưng lại do nghề lúc sống là buôn bán, dùng dao là, đau đồng loại quá nhiều nên bây giờ phải chịu tội thế này.
Số là mẹ em lúc bán bún và quán nhậu hay xắt thịt bò ấy ạ, ngày xắt không biết bao nhiêu thịt gia súc nên phạm phải cái nghiệp đó.
– Thế bao giờ mới hết tội.
– Đám giỗ đầu thì hết tội, về lại bình thường, khi nào giáp năm xong em đem cái bùa này lên chỗ ngũ tụ gia đường – tiên sư bổn mạng, đọc tên vợ anh lên rồi tấu đi, như vậy sẽ giảm được tội nghiệp.
Nói xong ông đưa cho ba em 1 lá bùa do tự tay ông viết. Rồi quay lại nói tiếp :
– Vợ anh đoạn số năm 47t ấy, nhưng năm 49 mới kìa trần thế, bởi vì đêm nào cũng cầu xin người khuất mặt cho thêm ýt năm để nuôi con, nên các bà nhà ta thấy thế cho hưởng dương thêm 2 năm nữa. Mà vợ chồng anh lấy nhau là khắc tuổi, 1 tuổi này lấy nhau sinh ‘ngũ quỹ’ nên hoặc là làm ăn không tốt, hoặc là chia li, nhưng sinh con bé út này ra hợp tuổi làm ăn nên lại sinh chia li…
Nếu theo lời Trạng nói thì đúng thật. Năm 47t là năm mẹ em trở bệnh lần đầu, đi viện thì bệnh viện bảo có khối u rất nặng phải chuyển lên tuyến trên, cơ mà khi lên tuyến trên thì chỉ bảo bị ứ nước trong người nên qua khỏi rồi về sống thêm 2 năm nữa. Đúng 2 năm sau, ngày mẹ trở bệnh đi viện lại trùng khớp với ngày đi viện 2 năm trước đó. Sau khi mẹ em mất, chị em em vẫn thường thắc mắc sao lại có sự trùng hợp như vậy. Cho nên khi nghe Trạng nói em lại càng tin hơn. Còn về tuổi ba mẹ em thì đúng thật, truớc khi sinh em, ba mẹ em bảo là khổ lắm, sau khi sinh em thì làm ă phấn lên hẳn, em còn nhớ lúc em tầm học mẫu giáo hay lớp 1 gì đấy, đêm em ngue hay thấy mẹ em xâu vàng thành từng xâu nhét lên mái nhà cất. Cơ mà làm ăn ra thì dẫn đến chia ly, xui rủi thế nào ba em nhặt ngay Plt và xử ra đủ chuyện, gia sản tiêu tan, mẹ em trở bệnh rồi mất dẫn đến chia ly. Sau khi mẹ em mất 1 năm, plt cũng hết và nhà em lại làm ăn lại bình thường, qua khỏi giai đoạn khó khăn đó.
Cho nên nói không phải mê tín chứ cưới nhau nên coi ngày sinh cho chắc, có nhà làm ăn khấm khá, cưới con dâu về trong nhà có tang hay gia sản bay hết, hoặc 2 vợ chồng cưới nhau về đứt gánh giữ đường, hay làm ăn không lên nổi cứ nghèo đói cả đời. Sinh con ra đau ốm hay thậm chí không có con… Cho nên, em nhắc luôn trước giờ em coi ngày sinh cho bác nào mà có nói kết hôn nên tránh tuổi gì thì nhớ là tránh ra hộ em, chứ cứ liều mà đâm đầu vào sau này đừng có mà hối hận…

Cuộc nói chuyện với ông Trạng này khá là lâu ạ, chủ yếu ai cũng nán lại hỏi chuyện gia đình mình, xong xuôi thì giờ đó cũng qua 12h trưa, ông này bảo thôi đến giờ phải đi. Trước khi đi còn dặn 1 câu cuối như thế này :
– Ta nói luôn nhé, cầu các bà về nói chuyện, chỉ dẫn hoặc cho lộc làm ăn, cho lộc sức khỏe thì không sao, mà cho số, bây đánh số, cho dù trúng hay không trúng thì cũng có tội, tội này người âm mắc phải còn bị tội chứ đừng tính người dương như bây, cho nên ta cấm con cháu trên đây, tụ tập lại xin các bà số má nữa, tao nói không nghe đừng có trách, mai mốt xuống đó đừng có mà hối hạn không kịp, người nhà thì người nhà ta nhắc cho mà tránh thôi chứ ta k câu nệ người nhà mà giảm xá tội trạng cho đâu, bây giờ thì giải tán luôn đi.
Vầng… và câu chốt này như búa giáng xuống tai anh em con cháu nhà nội em. Thế là hết, từ nay không còn xin số nữa, k còn những đợt trúng đề rầm rộ, k còn lễ mễ cúng tạ để xin tiếp nữa… Anh em con cháu đợi ông trạng này thăng rồi lũi thủi đi đốt áo giấy vàng mã, xong xuôi, thì vào uống cho hết thùng nước tăng lực nãy ông kia đem qua rồi giải tán.
Nói chung là sau hôm đó, k biết có ai còn đánh k cơ mà k tạ nữa, ai âm thầm đánh cũng tự trúng và tự biết. Nhà nội em chỉ cầu các bà lên nói chuyện 1 năm vài đợt và các dịp lễ mễ như : rằm tháng 4, rằm tháng 7, giỗ ông nội, chắc từ sang năm thì có thêm giỗ bà nội nữa.
Ngoài ở nhà nội em ra, thì năm ngoái giỗ bác 2 em, bác 2 em mất cũng tầm gần 20 năm rồi nên là thằng P xin bà phò trợ cho nó như nào đấy(em không rõ lắm) mà bác 2 em cũng nhập vào nó được. Năm đó đám giỗ bác, bác nhập vào xong thì bác 2 gái vui mừng lắm, bác 2 gái hỏi đủ điều thì ông này bảo :
– Từ năm sau có cúng anh, cũng làm 1 mâm mặn, đừng cúng đồ chay mãi thế, giỗ anh có bạn bè anh về nữa, cúng chay anh khó ăn nói với bạn bè.
Số là nhà bác 2 từ ngày bác mất thì bác gái rước phật về thờ, suốt ngày đi chùa, tụng kinh và đến giỗ bác thì toàn giỗ chay. Cơ mà bác 2 em lúc sống thì làm nghề mộc, xuống dưới đó bác đi buôn gỗ bên vùng biên giới nên bạn bè cũng đông, mà các bác biết rồi, dương sao âm vậy, mấy ông buôn gỗ thường không thích đồ chay nên nói thế. Cơ mà sau rồi bác cũng bảo là làm đồ mặn cũng ýt thôi, vì trên dương này, đám giỗ giết bao nhiêu con vật làm giỗ, thì dưới đó, cái người được cúng giỗ hôm ấy phải chịu tội dưới đó. Mặc dù người trên dương sát sinh sau này đã phải chịu tội khi sau này chết rồi, nhưng mà người được cúng giỗ đó cũng phải chịu thêm 1 lượt nữa vì vì đám giỗ của họ mà mấy sinh mạng con vật kia phải chết.
Đang nói chuyện thì chai bia trên bàn ngã làm bia đổ ra tràn cả bàn. Bác 2 lấy 1 cái chai không đặt xuống đất cạnh mép bàn thì lập tức đống bia tràn lan trên bàn chảy hướng về phía có cái chai rồi chảy thành dòng vào trong cái chai không đặt dưới đất cạnh mép bàn ấy ạ. Nhìn cứ như xiếc ấy, bởi vậy như em đã nói ở các cháp trước ấy ạ, dù là ma thường cơ mà 1 khi thành người cõi âm, họ sẽ có 1 số năng lực đặc biệt, mà đến giờ khoa học hoàn toàn không lí giải được.
Cũng như bản thân em là 1 người trước kia không tin chuyện ma quỹ, hay bói toán. Nhưng cơ duyên đến với em từ lúc mẹ em mất, em được tận mắt chứng kiến rất nhiều chuyện lạ và trùng hợp khó lí giải, càng làm em có cái nhìn khác hơn về vấn đề này, cũng như có duyên gặp được nhiều người có vốn kiến thức về tâm linh hơn, làm cho em tự đặt ra câu hỏi nếu không tồn tại thế giới đó thì chúng ta thờ ai ? người chết sẽ đi đâu ? nếu chết là hết thì cần quái gì đám giỗ, nếu đám giỗ chỉ để tưởng nhớ thì cần gì phải cúng ?
Tất nhiên, ở đây em xin không đề cập đến vấn đề tôn giáo, vì mỗi tôn giáo có mỗi quan niệm khác nhau, giáo lí khác nhau, nên các thým đừng đem giáo lí 2 tôn giáo là CG và PG hay các tôn giáo ra so sánh với nhau, các thým có quyền tin hoặc không tin những gì em kể hoặc đơn giản chỉ đọc với mục đích giải trí, còn về phần em, em sẽ kể những gì em thấy và em tin. Truyện em kể k thiên về 1 tôn giáo nào cả, nhưng có lẽ sẽ gần gũi với các bác tin vào sự hiện diện của 1 cõi âm dường như vô hình và có chút quan niệm về PG.
Sở dĩ em phải dài dòng thế này, vì các chương tiếp theo hầu hết nói về cõi âm và những chuyện đó hoàn toàn chưa 1 ai xác thực được, có chăng cũng chỉ là những bạn có 1 chút cơ duyên với cõi âm, hoặc thầy bà gì đấy, có 1 hay 1 số lần tận tận mắt nhìn thấy 1 góc nhỏ của nó.
Kể tiếp chuyện bác 2 em hôm đó nhé, bác 2 em bảo với bác 3 :
– Con chú giờ dưới đấy nó đang theo anh, nó đi làm với con anh, 2 đứa có hôm uống rượu say vứt cả xe cộ rồi dắt nhau về, nhưng mà chú cũng đừng quá lo, anh thu xếp ổn cả, có cho người làm đi theo 2 đứa nó, nên hôm nào say quá cũng có người đưa về ts nhà an toàn, chú yên tâm.
Nói lang mang 1 hồi thì có đến giờ phải đi, bác 2 quay lại nói với Anh con trai bác :
– C ra mua cho ba hộp bánh, ba mang theo làm quà cho mấy anh em hôm nay bận không về đám giỗ với ba đc.
– Chứ con thấy bánh đầy bàn thờ đó chi ba biểu con mua, con chạy vô lấy ba mấy hộp hĩ – Anh này đáp lại
– Bánh trên bàn thờ là qua 1 tuần nhang rồi là đã cúng rồi, Nãy mọi người về cùng đã dùng hết rồi còn đâu.
Xong thì anh này chạy ra mua hộp bánh đưa cho bác 2. Ông đón lấy rồi cầm bút lông ghi lên đó vài chữ gì đấy. Rồi đặt hộp bánh xuống đất bảo :
– Ta lấy rồi đấy, còn cái hộp này để tý gửi cho cái xác. Ta đi đây, mọi người ở lại…– Nói xong thì ông này thăng.
Cái gì các bác đã đặt lên bàn thờ, thắp nhang rồi thì cúng ai là thành của người ta.

Cũng giống như hôm đấy là giáp năm mẹ em, thằng P lên nhà, cúng kính xong các kiểu thì ngồi lại ăn uống nói chuyện chơi, lúc ấy cũng tối rồi, tầm 7h tối, thì thằng P ngồi bên, em cứ nghe nó nói 1 tràng tiếng gì đó ‘@#!##^%&$@’ tiếng này gần giống với giai điệu hôm trước bà gọi binh cho mẹ em vào nhà lúc ở nhà nội ấy ạ. Xong thì nó vuốt mặt mấy cái liên tục, ngồi 1 chặp tầm 10~15p nó lại lặp lại y chang thế. Xong thì cũng đến lúc nó định về, cơ mà không biết sao nó cứ bảo về nhưng cứ ngồi đấy, ba em hỏi :
– Tối rồi, răng mi k về đi, ngồi nói nãy chừ ta đếm gần chục lần mi nó về rồi răng chưa về.
– Nãy chừ bà nhà mình cứ đòi cho mượn xác ấy, mà con nói hôm nay đi làm về ghé vô, người đang k sạch sẽ, lại không đem theo đồ ra lễ làm thủ tục lễ mễ nên k được, mà bà không chịu cứ nói là không sao, bà giữ vai con nãy chừ, con không đứng lên về được.
– Chừ răng, thôi lễ cần chi, ta kiếm cho, bà muốn rứa chắc cũng không cần lễ chi nhiều đâu.
– Cậu kiếm cái bàn vs cái khay sạch, rồi mang đặt trước bàn phật, trải chiếu ra, bật điện sáng lên, hương đèn đốt lên. Rồi con lên nớ, chớ dưới ni bàn thờ mợ linh mới, con không ngồi cho bà về đc.
Nói xong ba em vào lấy cái bàn nhỏ em hay dùng ra, lấy cái khay bưng nước của bàn phật xuống, trải chiếu ra. Em thì rót 3 li nước và đốt sẵn nắm nhang, chạy hồng hộc đi mua 1 phong giấy bạch và cây viết lông đỏ đặt ngay ngắn lên khay lễ, lấy thêm chai nước hoa mới mua đặt lên nữa, nhỡ có cho lộc thì còn có cái mà xài, tại ở nhà nội thấy cô em hầu hay làm thế nên giờ làm theo, hôm nay em hầu, vì nhà em trước giờ không ai để ý mấy chuyện này.
Thằng P chỉnh trang lại quần áo, bước lên chỗ thờ Phật(nhà em thờ mẹ quan thế âm). Nó ngồi xuống chiếu, và bắt đầu khấn, nó khấn cho bà nhà em nhập xác. Cơ mà khấn lần đầu không được, lần 2 cũng không được, đến lần 3 cũng không được… Em với ba em ngồi lâu cũng thấy sốt ruột… Xong nó quay lại bảo :
– Quái ghê, bà bảo muốn nhập, mà sao giờ cầu mãi không được.
– Cái ni ai biết được, răng mi hỏi cậu.
– Để con cầu bà phò con lên, rồi cậu hỏi nghe.
Nói xong nó lại thắp 3 cây nhang khác lầm bầm khấn. Ngay sau đó 10 giây, bà phò trợ của nó đã về. E chắp tay lạy :
– Con chào bà – thường thì hầu phải chào trước.
– Con chào bà – ba với chị em chào theo.
Bà quay lại gật đầu rồi viết 3 tờ lệnh trình 1 đặt lên bàn thờ quan thế âm, 1 đặt lên ngũ tự gia đường và 1 bảo em đem ra cổng ‘tấu’ đi cho binh theo bà nó đứng ngoài cổng đợi bà, không nó chạy lung tung. Em cầm tờ lệnh trình xuống nhà, ra cổng ngồi châm lửa tấu, tự nhiên quán tính em đợi tờ lệnh cháy mà cứ nhìn xung quanh rồi trợn trân mắt lên xem thấy gì không vì nghe có nhiều binh về, cơ mà may phước cho cái thân em là em không thấy gì, chỉ thấy gáy lạnh lạnh buốt buốt, xong rồi đi vào nhà.
Em vào thì bà bảo :
– Ta là bà nhà họ XX, theo phò trợ cho cái xác này đây, nãy nó cầu bà nhà các con lên nhưng không được, ta biết chứ. Bảo nó, sau này cho dù có muốn ýt nhiều cầu ai đi nữa, cũng phải xin ta về trước, ta cho lệnh nhượng xác rồi ai vào tiếp theo mới đc vào, đừng có mà ẩu thả bỏ ngang thủ tục như thế, chỉ hại cho cái xác nó thôi.
– Dạ – ba e đáp lại.
Cơ mà bà hôm nay nói nhỏ, không như mọi hôm vẫn ở nhà nội em. Em bảo : ‘bà ơi nói to lên 1 tý’, thì bà bảo :
– Ở đây có mẹ quan thế âm đang ngự, ta không dám nói to, thất lễ làm mẹ trách, con chịu khó ngồi gần lại mà nghe kĩ những gì ta dặn.
Rồi bà nói là bàn thờ phật nhà e rất tốt, tuy chỗ thờ chật nhưng bàn thờ đặt đúng hướng, bàn thờ cao ráo, có mẹ quan âm về ngự (riêng khoảng thờ cúng nhà em thì cái gì cũng do ông thầy H đặt nên đặt biệt rất yên tâm mảng này) ráng mà thắp nhang, thay nước đều, không để bàn thờ mẹ quan âm mà 2 nước khô được. Rồi bảo chị em là :
– Con là có mẹ quan âm độ mạng, nhưng nhìn con ta thấy có sắc, con chắc chắn đang có 1 cái căn, nhưng nó không hành con nhiều đâu, vì các bà nhà con đang che chở cho con, không đáng lo,nhưng con nên thế này, sáng sớm nhớ sửa soạn tươm tất rồi lên thắp nhang tâm niệm với mẹ quan âm trước khi ra đường, rằm mồng 1 thì lấy nước thờ mẹ quan âm mà rửa mặt.
Rồi bà quay sang nhìn quanh nhà rồi nói tiếp :
– Đất đây là đất cô nam quả nữ, nhưng lại rất sang, các con không phải người đây nhưng ở đây quá lâu, phàm thì nếu là dân gốc đất này sẽ làm ăn không bao giờ khá lên nỗi. Còn nơi khác đến làm ăn khá thì phải chịu cảnh cô nam quả nữ. Như bây thấy trước mắt rồi đấy, liệu sau này mà tính nghe không.
– Dạ con cám ơn bà đã căn dặn – ba em trả lời.
Em thì em xác định cái điều bà nói dường như nó rơi đúng nhà em rồi nên có tý hoang mang. Ba em giờ cũng đơn chiếc 1 mình, bà chị em lấy chồng xong ông chồng ở rể lại nhà em và cuối cùng giờ bả cũng 1 mình nuôi con… Cho nên giờ có thế nào em cũng cố lấy chồng xa cái đất này ra, không thể ở đây được, nhỡ đâu em lại quá tam 3 bận thì
– Mà sau nhà có 1 cái ao, cái ao này thiêng lắm nghe không. – Bà nói.
– Đâu có bà, người ta lấp lại lâu rồi, giờ làm nhà rồi – em đáp.
– Đó là ao thiêng có từ lâu lắm, mấy trăm năm trước khi bây tới, cho dù bây có lấp đi thì vẫn là ao, bà thủy vẫn ở đó và mấy vong và xác chết đuối vẫn ở đó.
Em là em nghe cái này là em xanh mật luôn, sợ cái thể loại sông nước này vô cùng. Ba em nói :
– bà nhìn xem nhà con có chỗ nào có vong không bà, con sợ quá.
– Nhà ni lẽ ra có mà lại thành không, của mình mà giờ thành của họ, phía sau và góc phải, nhà này được cô bác khuất mặt che chở lắm. Cho nên mấy phiên tránh khỏi cái thể loại phiền hà này rồi.
Bà nói xong rồi cười cười. Sau đó ba em mới nói cho em biết. Hồi trước đất nhà em rộng hơn bây giờ tầm 50 m vuông, sau đó xí nghiệp ba em làm sau khi cấp đất xong thì lại kêu gọi ba em và nhà hàng xóm bên cạnh nhượng lại mỗi nhà 50m vuông phía sau để họ gom lại cấp thêm cho vài nhà khác mới đến nữa, với cả cái bà nhà ở góc phải sau nhà em dạo đó cứ hay giành của ba e 3m vuông đất, mẹ em thì nhất quyết không chịu, ba em thì cứ bảo thôi làm phúc cho nó luôn đi cho yên ấm xóm làng. Thành ra nhà em góc đó mất đi 1 khoảng đất hình tam giác, sau này người ta đi đo đất làm giấy tờ cứ hay thắc mắc đất nhà em sao xiên vẹo buồn cười. Mới gần đây thì cái nhà xây trên 50m vuông đất ngày xưa nhà em nhượng lại ấy ạ, đào lên được 2 hài bộ cốt, nhà cách đó không xa cũng đào được 1 bộ, rồi mấy nhà xung quanh cũng cũng thế, mỗi nhà được 1~2 bộ. Nói chung quanh đây ngày xưa có đồn hay căn cứ gì đó của pháp ý ạ, nên giờ xung quanh hài cốt chi chít đào lên toàn hài cốt lính ngụy thôi. Cơ mà mỗi nhà em không có, âu cũng là cái phúc
Còn phần tam giác đất bà kia giành của nhà em thì chưa đào, cơ mà em là em khẳng định là chỗ đó có, theo giác quan thứ 6 của em, với cả cách đây không lâu, con chị em nó ra phát cỏ và cây ở vườn, xong cứ xách cuốc với rựa lại phác ngay góc đó, em bảo khéo :
– Thôi chỗ đó không làm chi, đừng dọn.
Nó k nghe lại còn quát em, ba em đi làm về nên biết quát nó quá trời luôn. Vầng, và sáng hôm sau tự dưng nó trở bệnh luôn, cứ sốt, đau đầu chóng mặt, nôn, mặt mày xanh lét, đi bệnh viện họ bảo cảm thông thường cho thuốc uống cơ mà cứ ngưng thuốc lại đau, người lã đi vì đau quá không chịu đc, cứ ôm đầu khóc. Ba em thấy thế nên thắp nhang xin bà tổ cô vs quận hoàng nhà em thì sang hôm sau tự nhiên khỏi lại bình thường.
Gần nhà em ấy ạ có bà đấy có đặt 1 cái bếp của bên gốc xoài nấu các thứ linh tinh, đêm bà ngủ, cứ nhắm mắt là thấy có 1 ông tây cao to, ôm bụng, phần bụng rỗng toát thấy xuyên cả bên kia, chạy vào nhà quát, đuổi đánh bà, sinh nghi đi coi quẻ thì biết chỗ đó có 1 cái xác, về đào lên thì đc 1 bộ hài cốt lính, có cả thẻ bài ca sắt mũ cối còn y nguyên, mà kì lạ bà này thỉnh vào chùa gửi nồi hương trong đó, dời đi chỗ khác chôn, đêm hôm dời đi xong, bà ngủ lại thấy ông đó về, cười cười với bà rồi đi,từ đó thì không mơ thấy nữa.

Lưu ý: Hãy lưu địa chỉ web này lại để lần sau còn vào bạn nhé!!!

» Chuyện kinh dị về thằng anh mình

» Chuyện tâm linh có thật by Ginta9x

» Những chuyện kì bí có thật: Quê em – Đất độc

» Truyện Ma VOZ: Hình như mới gặp ma trong nhà tắm? (Có Hình)

» Truyện tâm linh: Bố em (VOZ)

xem thêm Xem thêm: Truyện Voz sưu tầm

» Cười Xuyên Việt 2017 Tập 6 Full HD

» LA LA SCHOOL – Học Viện Siêu Sao – Tập 6

» The Voice Kids – Giọng hát Việt nhí 2017 tập 2 Full HD

» Top 10 bản nhạc trẻ hay nhất hiện nay – REMIX

» Cười Xuyện Việt 2017 Tập 2 Full HD

Thế giới giải trí miễn phí trong tầm tay!
Liên hệ: support@advuitinh.com
Facebook: Danger+ ^^