Tai game mien phi, wap giải trí, gameshow Việt
Game Show - Nhạc Hay - Phim Hay

Giải trí miễn phí - Xem phim hay - Xem hài vui - Đọc truyện VOZ - Tải Games & App Miễn Phí!

[HỒI KÍ] CẤP 3, ANH VÀ EM – Phần 2

27393 Lượt xem

» Kím chuyện

Hôm sau đi học với khuôn mặt đưa đám, cũng phải thôi cái án treo của em làm cho tôi hết dám đi nhìn gái cùng đồng bọn luôn rồi hic.

 

_Ê mặt nhìn như bánh bao chiều thế -thấy tôi như vậy nhỏ MNgọc hỏi ngay.

 

_Chẳng sao, bị dính chuyện xui xẻo thôi -tôi thở dài.

 

_Là sao?

 

_Nhớ con nhỏ Mai hôm bữa ở ké nhà mình không?

 

_Nhớ, mà liên quan gì nó?

 

_Thì hôm qua đi chơi với Thư, tự dưng gặp nhỏ đó, bị nó chơi 1 vố chứ gì -tôi nói 1 cách đầy cay cú.

 

_Nó chơi anh sao mà nhìn mặt nóng thế?

 

_Thì vầy nè… -tôi kể lại chuyện đó cho nhỏ.

 

_Hmm Chuyện này… tôi thấy có gì đó không ổn -MNgọc nói

 

_Cô nghĩ sao? -tôi hồ hởi lắng nghe, vì bây giờ tôi cần nghe 1 người khác cho ý kiến về vụ này.

 

_Trước hết có thể là nhỏ này muốn phá anh, thứ hai là nó có âm mưu gì đó sắp sửa xảy ra với anh -nhỏ nói

 

_Sao cô lại nghĩ vậy -tôi khó hiểu.

 

_Thì anh với nhỏ đó mới gặp nhau có 1 lần, tức là không có quen biết từ trước, có thể xem là nhỏ đó thấy anh có gệ đẹp hơn nó nên nó phá. Nhưng cũng không loại trừ 1 khả năng nữa…- nhỏ ngập ngừng

 

_Sao?

 

_Có thể nhỏ là người quen hoặc là người thân của người nào đó ghét anh, do đó tốt nhất anh nên đề phòng nhỏ này đi.

 

_Ghét tôi à? Có vẻ nhiều đấy nhỉ -tôi cười khẩy.

 

_Hừ ai mượn gây thù chuốc oán nhiều quá chi.

 

_Ai biết, trời kêu ai nấy dạ thôi -tôi nhún vai.

 

_Hết nói nổi anh rồi, liệu mà cẩn thận đi -nhỏ thở hắt ra.

 

_Đành chịu.

 

_Ơ nhưng mà chuyện này đâu có gì khiến anh phải mang cái bộ mặt như thế?

 

_À thì có Thư ở đó, thế rồi… -tôi nói

 

_À hiểu rồi, bị giận chứ gì -nhỏ cười trêu ngươi tôi.

 

_Có thể nói là vậy- tôi thở dài.

 

_Lo mà qua làm lành đi -nhỏ đuổi tôi như đuổi tà vậy.

 

_Được rồi.

 

Nghe lời nhỏ MNgọc, tôi lếch thân xác qua chổ em câu kéo để nói chuyện. Em không tỏ thái độ gì hết, vẫn đáp lới với tôi bình thường như không có chuyện gì xảy ra, nhưng mặt em thì lạnh như đá vậy, không chút niềm vui trên khuôn mặt nữa, nhìn u ám dễ sợ @@

 

_Chưa chia tay nữa à -nhỏ Thảo đi ngang chọt 1 câu đá đểu tôi.

 

_Liên quan đến bữa ăn sáng của cô hay mà quan tâm -tôi đáp lại.

 

_Hừ để tôi chống mắt lên xem hai người quen nhau được bao lâu haha -nhỏ cười vang rồi đi ra khỏi lớp.

 

_Biến đi cho đẹp trời -tôi lầm bầm.

 

Nhỏ làm cho tôi cảm thấy khó chịu, càng ngày tôi càng thấy ác cảm với nhỏ Thảo thì phải. Trở về chổ ngồi luôn, không còn đủ tỉnh táo để tìm chuyện nói với em nữa. Cả em cũng cảm thấy khó chịu trước nhỏ Thảo thì phải, tôi thấy em khẽ nhăn mặt rồi lại hí hoáy viết gì đó vào vở.

 

Gục đầu xuống bàn, tôi ngủ luôn lúc nào không hay, ngủ luôn cả tiết 3 @@

 

_Dậy mày -thằng K mập đập đầu tôi

 

_Thầy vào rồi hả -tôi ngẩng đầu lên, mắt vẫn kèm nhèm chưa nhìn rõ

 

_Vào cái đầu mày, ra tiết luôn rồi -nó cười vỗ đầu tôi thêm 1 cái nữa.

 

_Cái wtf chết tao rồi, chắc lên bảng phong thần rồi quá -tôi than

 

_May cho mày lúc nảy vợ mày lên xin thầy nói mày bị bệnh nên mày mới qua nạn đó con -nó trình bày.

 

_Ra vậy, hên thật -tôi thầm cảm ơn em, ít ra em vẫn còn quan tâm đến tôi mà.

 

Dụi mắt nhìn quanh lớp thấy chỉ còn có mấy mống mà thôi, còn nhiêu chắc đi chơi mất rồi thì phải

 

_Ê mà mày làm gì đánh tao -tôi sực nhớ ra điều quan trọng, phải trả thù lại thằng mập mới được.

 

_Á tha tao, tao có lòng tốt đánh thức mày dậy mà -nó ôm đầu né tôi khi thấy tôi vung tay lên.

 

_Cmm tao đang ngủ ngon, đâu có mượn -tôi vùng dậy dí đập nó

 

_Á dm tha cho tao đi -nó la lên bài hãi chạy ra khỏi lớp.

 

Tôi chẳng buồn đuổi theo nó, chỉ từ tốn đi ra hành lang hóng gió với ngắm gái mà thôi.

 

_N N có chuyện rồi -thằng T từ dưới cầu thang chạy lên hét lớn kêu tôi.

 

_Gì thế mày?

 

_Thằng A… -nó dừng lại thở dốc.

 

_Nó làm sao?

 

_Nó bị đám nào kím chuyện dưới căn tin kìa -thằng T nói.

 

Nó vừa dứt lời, tôi đã tiếp nhận được thông tin, lắp môtưa vào đít chạy như bay xuống căn tin. Thấy 1 số học sinh chỉ tay về phía căn tin thì thầm, chắc có chuyện rồi.

 

Xuống tới nơi, tôi gạt đám đông đi vào trong. Thằng A đang 1 cân 4 bên trong, còn nhỏ Thy thì đang đứng đằng sau khóc hét lên. Tôi lao vào choảng luôn.

 

Nhảy vào đạp té 1 thằng, tôi và thằng A đâu lưng vào nhau thủ thế.

 

Thằng kia được đồng bọn đỡ dậy, nhìn tôi với ánh mắt đầy sát khí. Cả 4 đồng loạt lao lên đánh hai thằng tôi, 4 thằng này mũi, toàn yếu như sên vậy, cho 1 gối vào ngực là nằm lăn lộn dưới đất.

 

Nháy mắt là tụi nó ngã gục xuống sàn, tôi cũng chẳng muốn đánh nữa, nên tha cho tụi nó mà kéo về lớp. Đám ae lớp tôi cũng chạy xuống, nhưng mọi chuyện đã xong hết rồi nên hùa nhau kéo về lại lớp.

 

_Chuyện gì thế mày? -tôi hỏi thằng A

 

_Mẹ, đang ngồi uống nước thì tụi nó lại ghẹo vợ tao, đã vậy còn bẹo má vợ tao nữa chứ -nó cay cú

 

_DM nó rồi mày làm gì?

 

_Thì cho cái ghế lên đầu nó, rồi 4 thằng nhào vô chơi tao cho tới khi mày xuống đó.

 

_Mẹ biết vậy tao bẽ tay nó luôn rồi -tôi sôi máu.

 

_Thôi kệ mẹ nó đi.

 

_Ừ lỡ rồi thôi vậy.

 

Lại 1 lần nữa có đứa phạm vào nguyên tắc của tôi, tiếc là tôi lại tha cho nó 1 cách dễ dàng như vậy, khi bàn tay của nó đụng chạm vào nhỏ Thy em tôi. Xem như lần này nó may mắn vậy.

 

» Đụng độ

 

Cứ tưởng rằng mấy đứa bị tôi và thằng A đánh sẽ biết điều mà tránh xa, méo ngờ rằng bọn nó điếc không sợ súng mà.

 

Ra về, tôi và em dắt xe ra cổng, sau lưng là nhỏ MNgọc. Đang nói chuyện với em vui vẻ thì nhỏ MNgọc khều tôi.

 

_Gì thế? -tôi quay lại hỏi

 

_Nhìn ngoài cổng kìa.

 

Nghe lời nhỏ tôi nhìn ra cổng, nãy giờ lo nói chuyện với em nên tôi chưa nhìn ra cổng lần nào cả, do đó tôi không thấy được một đám lâu la tầm 2 chục đứa đứng phía bên kia đường. Nhìn kỹ thì thấy có 4 thằng tôi đánh dưới căn tin cũng đứng đó, có lẽ thằng nào trong đám đó gọi hội lên chơi lại tôi đây mà.

 

_Thằng A ra chưa Ngọc -tôi hỏi

 

_Chưa, còn đi phía sau với nhỏ Thy kìa, sao thế.

 

_À có bạn cũ kím nó ấy mà -tôi cười.

 

_Vậy à. -nhỏ vẫn ngây thơ chẳng biết gì cả, cả em cũng vậy, mặt ngơ ngác nhìn tôi rồi nhìn lại phía cổng trường.

 

_Lại đánh nhau nữa à -em bậm môi.

 

_Đâu có đâu, có chút ân oán với đám đó thôi -tôi nói.

 

_Thôi về đi anh, đừng có đánh nhau nữa -em nói

 

_Anh đâu có đánh nhau nữa đâu, chỉ ra nói chuyện mà thôi.

 

_Có thật là vậy không? Hay là lại vào viện nằm tiếp -em nheo mắt hỏi.

 

_Ơ thật mà không có đâu, tin anh đi -tôi nói.

 

_Ừ làm sao thì làm, đừng để em đi thăm anh trong bệnh viện đó. Thôi em về đây -em nói.

 

_Ừ em về trước đi, lát anh về sau.

 

Nói rồi em dắt xe ra về trước luôn, còn tôi thì dừng xe lại chờ thằng A, nhỏ MNgọc cũng ham vui mà ở lại đây luôn.

 

_Chuyện gì nữa thế?

 

_Sao không về trước đi trời -tôi hỏi

 

_Kể nghe coi, lát về sau.

 

_Ừ thì vầy nè…

 

Tôi kể cho nhỏ nghe vụ dưới căn tin lúc sáng, vừa đúng lúc thằng A cũng tới nên tôi chỉ cho nó thấy đám kia luôn. Coi mặt nó có vẻ nóng máu lên luôn rồi.

 

_Sao chơi không -nó hỏi tôi.

 

_Không gọi thằng Đ à?

 

_Mày gọi đi, rồi ra chơi luôn.

 

_Oke.

 

_Em với MNgọc đứng bên đây chờ nhé -nó quay lại nói với nhỏ Thy.

 

_Dạ anh nhớ cẩn thận nha.

 

Tôi gọi thằng Đ xong rồi tôi và thằng A bước ra phía trước luôn. 4 thằng kia thấy hai thằng tôi là mừng lắm, liền chỉ chỏ tụi tôi cho con mẹ mập nào đó, nhìn kỹ thì thấy người quen. À không bà này không quen tôi đâu, còn tôi thì biết bả.

 

Tưởng ai xa lạ, hóa ra là Bé Ba, bà này mập lù, là dân đòi nợ thuê, em của anh D điên, mà cha D điên thì lại là lính của aC @@ nó rắc rối vậy đấy.

 

Xác định được ai là trùm, tôi với thằng A bước tới chổ Bé Ba đang dựng xe luôn.

 

_Là hai thằng đó đó chị Bé Ba -1 thằng bị tôi quính chỉ tay về phía hai thằng tôi.

 

_Là nó đó hả -Bé Ba lên tiếng -Ê hai thằng kia lại đây tao biểu coi.

 

_Là bà à Bé Ba, hóa ra đám này là lính của bà à -tôi cười khẩy.

 

_DM mày là ai mà biết tên tao?

 

_Bà không cần biết đến tôi, chẳng hay bà kêu hai thằng tôi làm gì? -tôi nhẹ nhàng hỏi lại.

 

_Đập chết mẹ hai thằng mày chứ gì, dám đánh em tao à -bả sừng sỏ lên.

 

_Hừ đòi đập chết mẹ tôi à, ngon đấy -tôi kênh bả.

 

_Kênh cái l** má mày, tao đập chết mẹ mày giờ chứ kênh.

 

_Ê chửi đủ rồi nhé, sức chịu đựng của thằng này có giới hạn nhé -tôi nói.

 

_Giới hạn cái cc, hai thằng bây khôn hồn quỳ xuống xin lỗi em tao, còn không tao đập chết mẹ hai thằng bây đó.

 

_Hừ em bà sai mà dám kêu tôi xin lỗi à, tôi chưa lấy mạng chó của nó là mừng rồi -thằng A lên tiếng.

 

_DM mày sủa cc gì thế -1 thằng chửi lại.

 

_Em bà chọc ghẹo em gái tôi giờ bà tính sao đây -tôi nhìn Bé Ba lạnh lùng nói.

 

_Mày là cc gì mà tao phài sợ, em mày quý quá, quý bằng em tao không -bả sấn lại.

 

_Ừ thằng này đéo có gì để làm bà sợ cả, nhưng tôi nói cho bà biết thằng em của bà đã chọc nhỏ Thy em tôi, nhỏ đó là em của chị Vy “chằn”, chắc bà cũng biết cái tên đó nhỉ? -tôi cười nhạt.

 

Có chút biến sắc trên khuôn mặt của Bé Ba khi tôi nói tên của chị hai, nhưng bả đâu dễ dàng tin vậy được.

 

_Mày định lấy cái tên đó ra mà hù tao à, xin lỗi mày còn non lắm.

 

_Được thôi để tôi điện chị Vy ra nói chuyện với bà.

 

_DM ngon gọi ra đây mày, khè tao à, chắc tao sợ đó -bả lớn giọng.

 

Tôi móc dt ra gọi cho a2, kêu a2 với chị hai tới trường ngay, xong rồi quay qua Bé Ba.

 

_Giờ tôi với bà dô quán nước kia ngồi chờ 5p chị Vy tới ngay, sao? Dám vào không -tôi thách thức.

 

_DM sợ mày chắc, vào mày.

 

Nói rồi bả kéo đám lính bả vào, tôi với thằng A kêu hai nhỏ kia đi theo luôn. Vào chờ vài phút thì a2 chạy AB chở chị hai tới, nhìn thấy chị hai là Bé Ba mặt biến sắc mất rồi.

 

Chưa kể, aC cùng 4 5 ae thân cận chạy theo ở phía sau, rồi thằng Đ cũng kéo qua thêm mấy mạng nữa. Đám lính của Bé Ba thằng nào thằng nấy mặt mày xanh chành hết luôn rồi.

 

_Dạ em chào chị Vy -Bé Ba cất lời chào khi chị hai bước vào.

 

_Chuyện gì vậy N -chị hai phớt lờ đi Bé Ba, lại thẳng chổ tôi ngồi mà hỏi luôn.

 

_Có mấy thằng ghẹo nhỏ Thy bị em với thằng A đánh, giờ kéo băng lên kia kìa -tôi nhướng mắt hướng về phía Bé Ba.

 

_Mày à Bé Ba?

 

_Dạ em đây -Bé Ba lập bập trả lời

 

_Đám lính mày thằng nào ghẹo nhỏ em tao đâu?

 

_Dạ chị tha cho bọn nó, tụi nó nhỏ dại không biết chuyện….

 

_Tao không xử mày tội quản lý lính không nghiêm, để cho tụi nó lộng hành là may cho mày rồi, mày tránh sang 1 bên cho tao -chị hai nói.

 

Bé Ba đành lủi thủi mà đi sang 1 bên, lúc này thì a2 với aC cũng vào đây luôn rồi.

 

_Thằng nào đâu N?

 

_Đó, 4 thằng áo trắng -tôi chỉ.

 

Vừa dứt lời hai anh liền nhảy vào đập 4 thằng đó túi bụi, khiến tụi nó nằm bẹp dưới đất. Đám lính của Bé Ba thấy vậy nhưng chẳng thằng nào dám nhảy vào can ngăn cả, chỉ đứng bất động 1 chổ nhìn 4 thằng kia bị nện bầm giập.

 

_Được rồi dừng lại đi a2 -tôi cản

 

Bước lại 4 thằng đó, tôi nói

 

_Đáng lẽ tao tha cho bọn mày rồi, đéo ngờ tụi mày lại kéo băng lên chặn tao, tính đánh tao hả, đâu có dễ như vậy. Lần này xem như lần cuối, đừng để tao thấy mặt bọn mày nữa.

 

Rồi cả đám kéo nhau về, bỏ lại sau lưng Bé Ba vẫn đang đứng bất động nhìn theo tụi tôi, mới đầu năm thôi mà lại giúp bệnh viện có thêm việc làm nữa rồi, coi như kì này cho tụi nó ăn tết thêm mấy ngày nữa đó mà.

 

» Hôn lén

 

Những ngày sau trôi qua êm đềm và lặng lẽ, có vẻ như cuộc đời học sinh luôn có những khoảng lặng như thế này thì phải. Những lúc này tôi thấy sao cuộc đời bình yên lắm, yên bình và hạnh phúc làm sao. Thời gian của tôi ngoài việc học và công việc ra, hầu như tôi giành hết cho em, luôn luôn bên cạnh em mà thôi.

 

Một buổi chiều đầy nắng và gió, tôi cùng em bước đi cùng nhau trên con đường được che bóng bởi những hàng cây bằng lăng tím rực rỡ.

 

_Anh này! -em bất chợt kêu tôi.

 

_Sao em?

 

_Nếu lỡ sao này có 1 người con gái tốt hơn em, xinh đẹp hơn em, dịu dàng hơn em, và người đó nói yêu anh thì anh có bỏ em mà đến với người đó không? -em hỏi.

 

_Sao em lại hỏi vậy? -tôi cảm thấy lạ khi em lại hỏi vậy.

 

_Anh trả lời em đi -em nhìn tôi chờ đợi.

 

_Nghe anh này, dù sao này có người con gái khác hoàn hảo hơn em đến bên anh, anh vẫn chỉ yêu mình em mà thôi, ngốc này. -tôi cười nói với em.

 

_Anh hứa nhé!

 

_Anh hứa.

 

Em không nói gì ôm chầm lấy tôi, cả hai đứng đó ôm lấy nhau trên cung đường vắng người, dưới những cánh hoa bằng lăng tím đang đung đưa trong gió, lâu lâu 1 cơn gió mạnh thổi qua lại có 1 đợt mưa màu tím những cánh hoa bằng lăng ấy xuống đầu bọn tôi, tạo nên 1 khung cảnh vô cùng lãng mạn dành cho hai đứa.

 

Nhiều khi sao này nghĩ về ngày hôm đó, tôi vẫn tự cho rằng mình chưa bao giờ có thể tìm thấy 1 nơi nào nữa được như nơi đây, nơi góc phố đầy những cây bằng lăng cổ thụ.

 

Đưa em về nhà, em bước vào trong sao khi hôn tạm biệt lên má tôi, rồi lại vẫy tay chào một cách đầy vui vẻ và hạnh phúc.

 

Tôi cười nhìn theo em, mãi cho đến khi em biến mất sau khung cửa, nụ cười trên môi tôi biến mất, tôi trở lại vẻ đăm chiêu thường ngày, nghĩ suy về từng lời mà em nói. Tôi là 1 người đa nghi, tôi nghỉ là vậy, vì lúc nào khi có ai đó nói 1 câu gì đó khó hiểu, tôi lại tốn thì giờ động não suy nghĩ về từng lời nói đó.

 

“Anh không yêu ai khác ngoài em, dù có người khác hoàn hảo hơn em, anh chỉ sợ có người khác tốt hơn anh, và em thì không yêu anh nữa…”

 

“Nếu sao này lỡ như có 1 ngày anh buộc phải từ bỏ em, anh sẽ hận em đấy, vì khi anh hận tức là anh sẽ không bao giờ quen em…”

 

Suy nghĩ vài câu ngớ ngẩn trong đầu, tôi đứng chết lặng dưới bóng đêm của tán cây, mắt hướng nhìn về phía nhà của em.

 

Có vẻ câu nói của em khiến tôi phải động não nhiều quá, do vậy mà tôi vẫn chưa thể di chuyển đi đâu khác được.

 

Lắc đầu xua tan đi cái suy nghĩ vớ vẩn đó, tôi xoay lưng bước đi lặng lẽ trên con đường không một bóng người, chỉ có màn đêm và ánh đèn đường làm bạn với tôi mà thôi.

 

_Đi đâu về trể thế? -giọng nhỏ MNgọc cất lên khi tôi vừa chạm tay vào cánh cổng sắt của nhà tôi.

 

_Sao cô lại ở đây?

 

_Mẹ kêu tôi qua đưa đồ cho anh, mà chờ mãi mới thấy anh về.

 

_Vậy à, mà đồ gì thế cô biết không -tôi vừa hỏi vừa lấy dt ra xem giờ, hoảng hồn khi thấy bây giờ đã 11h mất rồi. Méo hiểu sao tôi đi bộ từ nhà em về nhà tôi mà mất những 4 tiếng đồng hồ @@ chẳng lẽ tôi bị ma giấu hay sao ta.

 

_Đồ ăn gì đó, anh đi chơi với nhỏ Thư à?

 

_Ừm đúng vậy -tôi đẩy cửa bước vào trong.

 

_Ê để cửa đi tôi còn về nữa – nhỏ nói.

 

_Thôi ngủ lại đây đi, 11h rồi về gì nữa -tôi nói.

 

_Nhưng tôi đâu đem đồ đâu mà thay?

 

_Vào trong lấy bộ đồ đá banh của tôi mặc tạm đi, cỡ cô chắc hơi rộng tí mà thôi.

 

_Ừ thôi vậy cũng được.

 

Nhỏ xuôi xị theo tôi bước vào trong, hôm nay thằng A về quê thăm nhà mất rồi, chẳng hiểu nó về làm gì nữa. Chắc tại mai là chủ nhật nên nó muốn giành chút thời gian bên gia đình ấy mà.

 

Vào phòng lấy cho nhỏ bộ đồ MU của tôi đưa cho nhỏ thay, rồi tôi cũng lên lầu tắm luôn.

 

Thả hồn dưới dòng nước lạnh buốt, tâm trí tôi có phần tỉnh táo lại, không còn vẻ mơ hồ khó hiểu khi nãy nữa.

 

Mặc kệ mọi chuyện, tôi muốn giữ lấy mối tình này, không muốn xa rời em như tôi đã mất đi những người con gái lúc trước. Có vẻ em mang đến cho tôi cảm giác bình yên thật sự, và biết như thế nào mới gọi là yêu một người.

 

_Sao nay nhìn anh có vẻ tâm trạng thế?

 

_Chẳng gì, tự dưng nghĩ vu vơ thôi. -tôi nói, đưa mắt nhìn nhỏ thì muốn sịt máu mũi luôn vậy.

 

Nhỏ đã xinh sẵn với làn da trắng và dáng chuẩn không cần chỉnh rồi, mà giờ lại mặc bộ đồ đá banh của tôi vào nữa, nhìn xinh hơn bao giờ hết @@ làn da trắng ngần như tuyết được phô diễn trước mắt tôi, giờ tự nhận ra mình ngu khi lúc nào cũng có hotgirl kề cạnh bên mình.

 

Vỗ đầu lấy lại vẻ bình tĩnh, niệm câu kinh phật khả dụng nhất của đường tăng “bồ tát ngon hơn, bồ tát ngon hơn” để xua đi cái hình ảnh sexy của nhỏ đang lởn vởn trước mắt tôi.

 

_Anh lúc nào cũng vậy nhỉ, cứ giấu trong lòng, bộ nói ra sợ mất à -nhỏ bực dọc.

 

_Thì chứ tôi cũng biết nói gì đâu.

 

_Thật là…

 

_Cô đói không tôi lấy đồ ra ăn -tôi hỏi

 

_Thôi khỏi đi, có gì uống không?

 

_Có, dưới tủ lạnh kìa lấy đi. -tôi chỉ

 

Nhỏ hấp tấp chạy xuống dưới bếp luôn, mãi một lúc lâu sau mới trở lên với chiến lợi phẩm trong tay. Đó là chai X.O lâu năm tôi giấu kỹ trên kệ, ngụy trang bằng vô số chai rượu ngoại khác ở phía trước, chẳng hiểu sao nhỏ này lại đánh hơi ra được cái chai rượu yêu quý của tôi nữa.

 

_Cũng biết thưởng thức ghê há, giấu chai này kỹ đấy -nhỏ huơ chai rượu trên tay trêu ngươi tôi.

 

_Hừ sao kím được nó hay vậy?

 

_Thì xem tủ rượu nhà anh, lấy vài chai ra xem thử coi thật hay giả, ai ngờ nhìn thấy hàng hiếm này -nhỏ cười, mắt dán vào chai rượu.

 

Chai rượu này của người ta tặng cho chú Z, rồi tôi qua nhà chú chơi nhìn thấy, tiện tay cầm lên đem về luôn ấy mà:)))

 

Chai bụng bầu kiểu này giờ hết thấy trên thị trường rồi, tính ra thì nó khá hiếm đấy chứ.

 

_Uống không tôi lấy ly -tôi nói. Chẳng hiểu sao hôm nay tôi lại hào phóng đến vậy, có vẻ tại vì tâm trạng không được tốt cho lắm thì phải.

 

_Uống uống -mắt nhỏ sáng lên.

 

Xuống bếp lấy hai cái ly, rồi tôi và nhỏ nhăm nhi đấu tửu. Vừa uống vừa nói chuyện trên trời dưới đất, mãi cho tới khi hết chai rượu thì nhỏ nằm gục xuống bàn mất rồi. Tội nhỏ thật, chắc nhỏ thấy tôi không được vui nên cố gắng uống cho hết chai rượu, xong rồi lật ra bàn ngủ luôn, tay vẫn còn ôm lấy chai rượu nữa @@

 

Nhìn tư thế không giống ai của nhỏ, tôi mỉm cười lắc đầu. Ngồi đó suy nghĩ vẫn vơ thêm tí nữa, rồi tôi bế nhỏ lên phòng của tôi luôn.

 

Đặt nhỏ lên giường, may mà nhỏ ngủ say nên chẳng lo lắng việc nhỏ có nôn hay không. Hi vọng nhỏ đừng tặng tôi 1 bãi nôn nào trong phòng.

 

Nhìn nhỏ ngủ say trong dễ thương thật, môi chúm chím, má đỏ hồng nhìn yêu lắm. Cuối xuống hôn lên đôi môi mềm mại của nhỏ rồi tôi kéo chăn đắp cho nhỏ luôn.

 

_Ngủ ngon nhé, nhỏ khó ưa -tôi mỉm cười khẽ đóng cửa phòng lại.

 

Nhỏ ngủ phòng tôi nên tôi lên phòng trống ở lầu 3 ngủ luôn, kết thúc 1 ngày dài.

 

» Nhỏ Thảo

 

Thấm thoát 1 tuần nữa trôi qua, chưa gì hôm nay đã là thứ hai mất rồi. Đến trường với bộ mặt ngái ngủ, do hôm qua thức dual rank quá mà:)))

 

_Ê làm gì mặt mày trông ngu dữ vậy N -thằng K hỏi tôi.

 

_Ngu bà già mày, buồn ngủ chứ sao -tôi làu bàu chữi lại nó.

 

_Hôm qua làm mấy nháy mà tàn tạ thế -nó cười đểu.

 

_Dual rank, làm làm bà già cưng.

 

Bỏ nó đứng đó tôi bước vào lớp luôn, chẳng muốn nhây với thằng mập đó nữa. Đi ngang qua bàn nhỏ Thảo thì thấy nhỏ kênh tôi nữa chứ, chẳng lẽ tán cho nó 1 phát vào mặt cho nó bỏ đi cái bộ mặt đó, nhìn chẳng ưa nổi.

 

Ngồi dật dựa trên ghế, tôi đưa mắt nhìn ra ngoài chờ em. Hôm nay em đi học trể quá, chờ mãi mới thấy em vào khi mà sắp sửa reng chuông vào học. Ơ mà sao thế kia…

 

Em đi cà nhắc vào lớp, chẳng biết bị sao nữa đây.

 

_Em bị sao thế? -tôi bước lại phía em hỏi.

 

_Em không sao, hôm qua bị đụng xe thôi.

 

_Rồi có bị làm sao không? -tôi lo lắng.

 

_Không sao đâu anh, may mà chỉ trầy chân sơ sơ thôi -em nói.

 

_Ừ thế rồi sao em đi học được.

 

_Ba chở em đi.

 

Định kêu em để tôi chở em đi học, chưa kịp nói thì giáo viên vào lớp, tôi phải về lại chổ ngồi của mình. Thật sự chẳng an tâm chút nào khi em cứ bị thương vì đụng xe quài như thế kia, chẳng lẽ kêu em để sao này tôi chở đi học luôn hay sao ta. Nếu được thì ít ra cũng an tâm phần nào.

 

Ra chơi tôi qua chổ em ngồi, chỉ đơn giản là quan tâm đến thương tích của em thôi. _Chưa chết nữa à, xui thật -nhỏ Thảo nói lớn khi đi ngang chổ của tôi và em đang ngồi.

 

_Cô vừa nói gì?

 

_Tôi nói vu vơ vậy thôi, anh quan tâm à -nhỏ cười nhạt.

 

Nói rồi quay đi, có vẻ vui lắm. Tôi thì tức cành hông ra, nhìn sang thì thấy em nhăn mặt lại.

 

_Em sao thế?

 

_Hả, ơ em không sao! -em giật mình nói, nhìn lạ lắm.

 

Tôi thấy em có gì đó muốn giấu tôi thì phải, cứ luống ca luống cuống, rồi lại đăm chiêu khuôn mặt lại.

 

_Chiều đi chơi với anh không? Chiều nay mình trống tiết nè -tôi nói

 

_Ơ không được rồi anh ơi, chiều nay em c cuộc hẹn rồi -em nói.

 

_Với ai thế.

 

_Em không nói được -em cắn môi nhìn tôi.

 

_Vậy thôi, thôi anh về chỗ luôn đây.

 

Chán nản tôi bỏ về chổ ngồi luôn, em đi với ai sao lại không nói cho tôi biết được cơ chứ? Khó hiểu thật.

 

Tan học, tôi chẳng muốn về nhà cho lắm, nên đành lang thang ra quán cafe của tôi xem sổ sách luôn. Hôm nay coi bộ ế ẩm khi chẳng có được mấy mống khách vào uống cafe cả.

 

Ôm đống sổ sách ra bàn ngồi xem, bên cạnh là ly cafe, vừa nghe nhạc vừa làm sổ sách thì còn gì bằng cơ chứ. Mà lúc đó tôi còn mặc đồ học sinh nữa, cứ tưởng như 1 thằng ngố vào quán cafe mà học bài vậy.

 

Mất hơn 2 tiếng ngồi xem xét sổ sách, với lại kê đơn giá mới cho 1 số thức uống khác, tôi tính đưa thêm món ăn vào kinh doanh luôn, nhưng không thấy khả quan cho lắm.

 

Đứng dậy vươn vai, uống nốt ly cafe giờ chỉ còn là nước của mình, tôi bước ra về. Ra lấy xe chạy về nhà luôn, định về thẳng nhà nhưng chẳng hiểu sao tôi lại rảnh rỗi lượn thêm vài vòng nữa. Chạy vi vu trên đường, lạng lách giữa các luồng xe, gặp đường vắng thì rồ ga lướt nhanh cho nó mát ấy mà.

 

Chạy theo đường ĐK xuống bờ hồ, định đảo 1 vòng rồi về. Bất chợt tôi thấy em đi cùng 1 nhỏ nào đó vào quán trà sữa MK. Thấy tò mò nên tôi quay xe chạy trờ tới quán đó, tắp xe vào 1 gốc cây gần đó nhìn theo em.

 

Chẳng nhìn rõ được mặt của nhỏ kia, chỉ thấy nhỏ mặc áo khoác màu hồng ngồi đối diện với em bên cửa kính mà thôi. Chẳng hứng thú tìm hiểu nữa, tôi quay xe lại định chạy về, nhưng chưa đi được thì có biến xảy ra nữa.

 

Tôi thấy em và nhỏ đó đứng dậy, có vẻ như đang cãi vã với nhau thì phải, vì tôi thấy mọi người xung quanh đều nhìn hai người đó. Vội quay xe lại quán, tôi nháo nhào chạy lên lầu tìm em.

 

_Đừng bao giờ áp đặt được tôi điều gì! Tôi không sợ cô đâu.

 

_Vậy sao? Thế cô nghĩ cô có thể đầu lại tôi à?

 

_Hừ tôi chẳng tranh đấu với cô, anh N là bạn trai tôi, tôi muốn cô đừng bao giờ làm phiền đến chúng tôi nữa.

 

_Thế cơ à, tôi e là tôi không làm được đâu haha.

 

_Cô!!!

 

Tôi bước vội về phía đó, kéo tay em lại khi em đang đấu khẩu với nhỏ nào đó.

 

_Chuyện gì vậy em? -tôi hỏi

 

_Ơ sao anh lại ở đây? -em ngạc nhiên khi thấy tôi.

 

_Ô hô nhân vật chính đây rồi, tình cảm nhỉ -1 giọng nói vang lên, giờ thì biết là ai rồi.

 

_Hừ hóa ra là cô à Thảo, cô muốn gì đây?

 

_Chẳng gì cả, muốn anh là của tôi thôi -nhỏ cười nhạt

 

_Điên khùng, tôi chẳng thuộc về ai cả! Nhưng tôi là bạn trai của Thư, cho dù tôi không quen ai cũng không tới lượt cô đâu -tôi ghé sát mặt về phía nhỏ Thảo nói.

 

Quay qua em, tôi nói

 

_Về thôi em, đừng dây dưa với loại người này.

 

_Ừm anh.

 

_Hai người đứng lại đó, tôi không cho hai người rời khỏi đây -nhỏ Thảo hét lên khiến mọi người trong quán đều ngước nhìn nhỏ.

 

_Xin lỗi, không ai cản được tôi đâu -tôi nói.

 

_Được rồi, được rồi -nhỏ cười như điên dại.

 

Tôi không quan tâm đến nhỏ điên đó nữa, tôi nắm tay em bước ra khỏi quán luôn, nhưng mà…

Lưu ý: Hãy lưu địa chỉ web này lại để lần sau còn vào bạn nhé!!!

» Chuyện kinh dị về thằng anh mình

» Chuyện tâm linh có thật by Ginta9x

» Những chuyện kì bí có thật: Quê em – Đất độc

» Truyện Ma VOZ: Hình như mới gặp ma trong nhà tắm? (Có Hình)

» Truyện tâm linh: Bố em (VOZ)

xem thêm Xem thêm: Truyện Voz sưu tầm

» Top 20 bản nhạc EDM của TheFatRat hay nhất 2017

» Truyện dài LMHT: Cuộc hành trình của Ezreal – Phần 2

» Em Của Anh Đừng Của Ai Tập 14 Full HD

» [HỒI KÍ] CẤP 3, ANH VÀ EM – Phần 2

» Phim Biệt Đội Bắt Cương Thi Thuyết Minh

Thế giới giải trí miễn phí trong tầm tay!
Liên hệ: support@advuitinh.com
Facebook: Danger+ ^^